Hơn 10 giờ khuya, A Liên được Lâm Dân Tiêu lái xe đưa tới bến tàu điện ngầm trong tình trạng thương tích đầy người, tinh thần hoang mang lo sợ. Cô ấy ôm chặt ba lô quần áo trong tay, dè dặt nép người sát bên phía cửa để tránh né ánh mắt dò xét, kinh dị từ lão già bên cạnh.
Khi chiếc xe đã dừng trước ga tàu, lão âm trầm lên tiếng:
"Đã nhớ rõ những gì tôi dặn rồi chứ?"
A Liên sợ sệt vội vàng gật đầu lia lịa.
Lúc này, lão ta lại bồi tiếp thêm đôi lời:
"Nếu tôi thấy cô quay lại thành phố này thêm một lần nào nữa thì đừng trách đoạn clip nhạy cảm trong tay tôi lan truyền khắp mạng xã hội. Tôi là đàn ông, cũng già cả rồi, mất thể diện một chút cũng chả sao. Trái lại một thiếu nữ mới lớn như cô, nếu thanh danh bị bôi nhọ thì cả đời này cũng đừng hòng ngẩng mặt nhìn ai."
Khơi lại những điều kinh khủng vừa xảy ra với chính mình, nước mắt A Liên lại không kìm được mà thi nhau rơi xuống. Bây giờ, cô chỉ biết gật đầu không chút chần chừ.
Cô không muốn can dự vào chuyện của ai, vì thân xác lẫn tinh thần này đã quá mệt mỏi. Cô cần bình yên, cần tránh xa lão già bệnh tật quá đáng sợ này.
Bấy giờ, Lâm Dân Tiêu lại mang ra một sấp tiền mặt đưa đến trước mặt A Liên, rồi nói tiếp:
"Số tiền này đủ để cô trang trải cuộc sống thoải mái vài năm. Cô nên biết điều để được bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-trong-thu-han-h/2971429/chuong-96.html