{4 năm sau}
Sau bốn năm, thực tại thế nào?
Tập đoàn Lăng thị thuộc toàn quyền quản lý của Lăng Thư Mai, tiểu thư duy của Lăng gia.
Lăng Kiến Dụ sức khỏe suy yếu khi chưa bước qua ngưỡng tuổi sáu mươi.
Đào Lâm San một tay thâu tóm tất cả quyền hạn nhà họ Lăng, thuộc hạ thân tín bên cạnh hiển nhiên chính là Lâm Dân Tiêu, vị quản gia bên cạnh Lăng Thanh năm nào.
Từ Dịch rơi vào hoàn cảnh khốn đốn vì cơ nghiệp cả đời sụp đổ.
Thời gian thôi đưa, thời thế cũng thay đổi. Tương lai phía trước, sẽ là một khởi đầu mới, lần nữa khiến vận mệnh con người.
"Mẹ ơi, chúng ta đang đi về đâu vậy mẹ?"
Mộc Thiên Phong, vừa đi vừa lay lay cánh tay của mẹ, chúm chím cái miệng nhỏ đáng yêu đưa ra câu hỏi tò mò của mình.
Trong khi đó, Mộc Ly Tâm vừa đẩy hành lý ra khỏi khu vực sân bay, vừa mỉm cười dịu dàng, rồi ôn nhu trả lời:
"Chúng ta về nhà gặp ông ngoại. Tiểu Phong có thích không nè?"
"Dạ có ạ! Mà mẹ ơi, ở đây gọi là đâu?"
"Là quê hương của mẹ! Nơi mẹ được bà ngoại sinh ra đời!"
"Dạ! Vậy ba có ở đây không mẹ?"
Cuộc trò chuyện giữa hai mẹ con bỗng chốc lắng xuống, sau câu hỏi của cậu nhóc Mộc Thiên Phong. Sắc mặt Mộc Ly Tâm cũng trầm lặng hơn, nhưng sau đó cô vẫn mìm cười, rồi nhã nhặn đáp:
"Có! Quê hương của ba cũng ở đây!"
"Vậy khi nào chúng ta đi gặp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-trong-thu-han-h/2971419/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.