"Ngon không?"
Đây là lần đầu tiên Mộc Ly Tâm được nếm thử mùi vị thơm ngon từ món ăn do chính tay Lăng Thanh làm ra, nhưng đó là khi cô chưa biết sự thật ẩn chứa đằng sau nên vẫn gật đầu, tấm tắc tán thưởng:
"Không biết nói sao, nhưng mà ngon!"
"Ngon vậy ăn nhiều thêm chút cho nhanh khỏe, để còn được về nhà!"
"Anh cũng ăn đi, công anh nấu cũng cực khổ mà!"
Vừa nói Mộc Ly Tâm vừa đẩy thìa súp trước miệng mình đến miệng Lăng Thanh, hắn cũng ăn, nhưng ăn xong liền khẽ nói:
"Em! Anh có chuyện này muốn nói thật cho em biết!"
Đột nhiên người đàn ông quay xe hẳn 180 độ, thay đổi biểu cảm trở nên nghiêm túc hơn hẳn, khiến Mộc Ly Tâm cũng chột dạ theo.
"Có chuyện gì mà anh nghiêm trọng vậy?"
"Những món ăn này không phải anh nấu."
Rất thẳng thắn, nhanh gọn và súc tích, trong điệu bộ áy náy của người đàn ông, Mộc Ly Tâm đã bật cười:
"Em biết mà!"
"Em biết?"
"Vâng! Với tài nghệ của anh thì làm gì nấu được những món ăn phức tạp thế này. Anh vụng về, em còn lạ lẫm gì nữa."
"Vậy sao em không vạch trần anh ngay từ đầu, làm anh căng thẳng từ nãy giờ."
"Thì em định để anh vui vẻ một chút, ai ngờ anh lại tự khai ra sự thật."
"Chẳng qua anh không muốn gạt em bất cứ chuyện gì dù là lớn hay nhỏ."
Lúc này, bữa ăn khuya cũng đã kết thúc vì tất cả thức ăn đều bị cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-trong-thu-han-h/2971396/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.