Mới lần đầu tới tìm vợ, nên nhiều người còn bỡ ngỡ, nhưng hắn cũng không nghĩ tới mức sẽ bị mắng thành một kẻ điên không biết lịch sự. Vậy mà vợ hắn lại không hề trách tội nhân viên của mình nửa lời, thế nên hắn có một chút không vui trong lòng, liền bất mãn bỏ qua sofa ngồi.
Mộc Ly Tâm tinh ý nhận ra ai kia đang dỗi, nên nhanh chóng đi tới ngồi bên cạnh, hỏi thăm:
"Sao đấy? Bị hiểu lầm nên không vui à?"
"Em không nghe cô ta nói anh là kẻ điên hả? Vậy cũng không trách phạt nửa lời."
Biết ngay là hắn dỗi chuyện đó, nên cô cứ phải mím môi cười cười.
"Chỉ là hiểu lầm thôi mà, cô ấy cũng đâu có cố ý muốn mắng anh, nên đâu đáng để trách cứ."
"Ngược lại là em nghĩ, do cô ấy thấy anh phong độ, đẹp trai quá nên mới cố tình chạy theo tiếp cận ấy. Có trách thì trách chồng em quá khôi ngô anh tú mới đúng."
Mộc Ly Tâm cười nói hồn nhiên, nhưng lời lẽ thì nịnh ngọt, khiến ai kia được xoa dịu tâm tình ngay lập tức.
"Thế em cho là vậy, mà không thấy ghen à? Người ta chạy theo anh là có tâm tư riêng đó?"
"Sao em phải ghen? Anh không nghe câu nói: "Đàn ông tốt không cần phụ nữ quản, người thật lòng thương yêu em, anh ta sẽ tự khắc ngoan" à? Cho nên, không việc gì em phải bận tâm những chuyện đó."
"Vậy có nghĩa là em không quan tâm anh rồi?"
"Không phải không quan tâm, mà những chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-trong-thu-han-h/2971325/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.