"Vậy thì mời mày qua đây, giúp bổn tiểu thư bón cơm vào miệng."
Cuộc đời này, dạy Mộc Ly Tâm cách sống kiên cường mạnh mẽ, không sợ hãi trước ác quỷ đội lốt con người, dù là trong hoàn cảnh khắc nghiệt thế nào đi chăng nữa, thì cô chỉ sẽ cứng rắn hơn chứ chẳng bao giờ trở nên yếu đuối.
Chính câu nói kiêu ngạo đó đang khiến Cẩn Hinh nghệch mặt ra, khi chứng kiến đôi mắt sắc lạnh, vô tình của cô ấy.
Nhưng gã ta vẫn khinh khỉnh đáp:
"Mày bị sảng à? Đang ra lệnh cho ai đấy?"
"Nếu mày cũng đang bị trói như tao thì ăn cơm bằng cách nào?"
Một câu hỏi khiến Cẩn Hinh lần nữa cứng họng, lúc này Mộc Ly Tâm nhanh chóng lạnh giọng hỏi tiếp:
"Hay mày sợ cởi trói rồi, đến một cô gái tay yếu chân mềm như tao cũng không quản nổi?"
"Haha, mày tự đắc quá rồi đấy con khốn. Để tao xem mày thì giở được trò mèo gì."
Chỉ vài câu nói đả kích tâm lý đối phương, Mộc Ly Tâm đã thành công khiến gã ta tiến tới cởi trói cho mình.
"Ăn đi, rồi tiếp tục cảm nhận cảm giác bị khát khô cổ họng là như thế nào."
Ngạo nghễ nói xong, tên cẩu trung thành Cẩn Hinh hắn lại quay trở về vị trí cũ tiếp tục uống rượu.
Mộc Ly Tâm được cởi trói, cô lập tức chạm vào mặt Lăng Thanh, khẽ lay và gọi:
"Anh à! Anh có nghe em gọi không?"
Vài lần kêu gọi như thế, người đàn ông ấy mới mơ màng tỉnh lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-trong-thu-han-h/2971315/chuong-170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.