Trong căn phòng vang văng vẳng giọng cười quỷ dị.
Phía trước Mộc Ly Tâm là tên đàn ông cao to, vạm vỡ, có thể sẵn sàng đem thân xác cô ra làm trò đùa nhún nhảy bất cứ lúc nào.
Vậy mà cô chẳng hề phản ứng gì khác, ngoài việc nhắm mắt chấp nhận số phận an bài.
Phải chăng sau khi nghe xong những gì Lăng Thanh nói, tâm can cô đã nguội lạnh, trái tim không còn mang theo hơi ấm của tình yêu, nên bây giờ mới buông xuôi tất cả?
Tên đàn ông xấu xa đó hiện giờ đã cởi áo, nhưng lúc gã sắp chạm vào người cô thì người đàn ông ở phía sau đã dốc toàn bộ sức lực để đứng dậy, hắn lập tức bổ nhào về phía gã ta. Sau khi hất ngã được đối phương, Lăng Thanh vội vã tiến tới, ôm cô gái của mình vào lòng.
"Anh xin lỗi! Anh không biết phải làm sao mới bảo vệ được em."
Giọng nói của hắn thều thào vang bên tai khiến nước mắt của Mộc Ly Tâm lặng lẽ rơi xuống. Cô cũng muốn dang tay ôm hắn thật chặt, nhưng lại bất lực vì hai tay bị trói ra phía sau lưng. Chỉ có thể nghẹn ngào nói lời hờn trách:
"Đồ ngốc, anh tưởng ông ta sẽ tin lời anh nói hay sao? Ngay từ đầu khi quyết định bắt em, lão đã không hề có ý định sẽ buông tha cho cả hai chúng ta. Anh nói vậy chỉ khiến em thêm đau lòng thêm thôi."
"Anh xin lỗi!"
Bấy giờ, Lăng Kiến Dụ đang xem kịch tình cảm cũng nhàn nhã lên tiếng:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-trong-thu-han-h/2971311/chuong-172.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.