Tối hôm đó, phòng ăn đặc biệt náo nhiệt hơn hẳn mọi khi, vì nội ngoại đông đủ, đôi trẻ cũng đủ vợ đủ chồng xúng xính bên nhau, ai cũng cười nói, ngoại trừ đôi vợ chồng trẻ nhà nọ.
Mộc Ly Tâm mặt mũi hậm hực không vui, Lăng Thanh thì cứ bám theo cô làm đủ trò như đang năn nỉ, khiến hai người ba quyền lực bắt đầu chú ý tới.
"Này tiểu Thanh, vừa tỉnh dậy chưa bao lâu đã chọc con dâu ba dỗi rồi à?"
Nhận được câu hỏi của Sở Mục, hắn liền che miệng khẽ đáp:
"Con bị oan!"
"Mới đó lại xảy ra chuyện không vui nữa sao? Ly Tâm, có phải con lại ghen tuông bóng gió nữa không?"
Tới lượt Mộc Thái chĩa mũi dùi về phía Mộc Ly Tâm, khiến cô nhanh chóng chột dạ ra mặt.
"Ba nói gì vậy? Ghen là gì, con đâu có biết."
"Tôi làm ba cô gần ba mươi năm rồi, còn lạ gì tính tình của cô nữa mà bày đặt giấu. Riêng chuyện này ba thấy con hơi bận lòng thái quá rồi đó, tiểu Hồng chỉ là có ý tốt muốn phụ giúp con thôi. Con xem, những món ăn hôm nay đều do con bé phụ hai ông già này chuẩn bị cả đấy. Tiểu Hồng dịu dàng lại lễ phép, căn bản không có tâm tư như con nghĩ."
Mộc Thái không ngại chốn đông người, kể cả có tiểu Hồng ngồi cùng bàn ăn thì ông vẫn nói thẳng vấn đề, khiến Mộc Ly Tâm bất giác cảm thấy chạnh lòng.
Từ nãy giờ cô có nói gì đâu, vậy mà còn bị chê trách,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-trong-thu-han-h/2971288/chuong-186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.