Một tay tôi vẫn giữ chặt lấy tai tôi để máu không chảy xuống, một tay tôi đẩy Minh Quân ra khỏi phòng: 
“Anh ra ngoài đi, em sẽ ở lại nói chuyện với chị ấy.” 
Minh Quân chau mày: 
“Nhưng…” 
Tôi không đợi Minh Quân nói hết câu mà đóng cửa lại, chưa yên tâm tôi còn chốt cửa từ bên trong để Hải Nam có thẻ phòng cũng không thể mở từ bên ngoài được. 
Lúc tôi quay lại thấy nét mặt của Bạch Diệp chuyển sang trắng bệch nhưng cô ta vẫn gắng gượng ngồi nguyên một chỗ, tôi đỡ cô ta đi tới ghế sô pha nằm xuống. 
“Chắc chị bị động thai đó, tôi nghĩ chị hãy điều chỉnh lại cảm xúc, thoải mái tinh thần nằm im một chỗ sẽ ổn hơn.” 
Mặc dù cô ta đang bị đau tới mức mặt mũi trắng bệch, nhăn nhúm đến đáng thương vậy mà miệng của cô ta vẫn chứng nào tật nấy: 
“Tao ra nông nỗi này không phải là vì mày hay sao mà mày còn ở đó làm bộ như mày là người cao thượng lắm ấy.” 
“Giả sử chị đang làm thư ký riêng cho anh Nam rồi tôi đến đây giành vị trí của chị thì chị đổ lỗi do tôi, tôi chấp nhận. Đường này tôi vào đây làm trước rồi chị sồn sồn vào đây gây chuyện lại bảo do tôi là thế nào?” 
Hồi nãy tôi giữ chặt vết thương trên tai không sao nhưng khi buông tay ra để đỡ Bạch Diệp lên ghế sô pha nằm thì máu nhỏ giọt xuống vai chiếc áo sơ mi trắng tôi đang mặc trông rất khó coi. Tôi nghiêng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-trong-niem-dau-2/3090387/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.