“Không phải chứ, quần áo quái gì thế này, tối hôm qua rõ ràng đã giặt xong rồi, mà sao giờ vẫn còn!?” Tiễu Vũ nghĩ trong lòng, “Nói không chừng mờ như vậy, hắn cũng không thấy ra, nếu thật sự không được thì đền tiền vậy, mình không muốn có dính líu gì với trai đẹp hết!!!” Cậu đeo cặp lên rồi đi khỏi căn phòng nhỏ, nhẹ nhàng đóng cửa lại, cậu sợ làm ồn khiến em trai thức giấc!
“Alo? A Bằng, cậu qua đây chở tớ, tớ không muốn đi bộ!” Tiểu Vũ tối hôm qua vì giặt đồ mà thức tới khuya, nên hôm nay đặc biệt không có tinh thần, còn phải ứng phó với anh đẹp trai kia nữa, thật đúng là lực bất tòng tâm!
“Sao rồi? Nghe có vẻ như cậu không khỏe à? Ngủ không ngon sao? Tớ đến ngay đây!” Từ Bằng đạp đi rất nhanh!
Hai người, một chiếc xe, một cậu trai vẻ ngoài bình thường ôm lấy eo của một cậu đẹp trai, thật đúng là hủy hoại phong cảnh trên đường mà. Những cụ già đang tập thể dục buổi sáng nhìn với ánh mắt ngưỡng mộ: Tuổi trẻ thật tốt.
Còn các hủ nữ [1] thì nhìn với ánh mắt ngạc nhiên: Woa! Thật không đó? Tình yêu giữa hoàng tử và bình dân?
Người bình thường thì nhìn với ánh mắt không hiểu: Làm gì thế, thật không biết xấu hổ!
Đến trường rồi, cậu đi về hướng phòng học. Bởi vì không có phòng học cố định, nên truờng cho tân sinh năm nhất một phòng tự học chuyên môn! Đúng lúc nhìn thấy ở góc tường có một bóng lưng quen quen đang ôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-trong-mua-tuyet-roi/2061148/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.