" Chập! Thứ vô dụng " - Mặc cho gã cao to kia luống cuống dọn dẹp mỡ hỗn độn gã vừa bầy ra, anh chàng thấp bé hơn đi cùng cứ đứng bên cạnh như trời trồng, giương mắt nhìn theo lẩm bẩm mấy câu dè bỉu. 
" Tôi...tôi xin lỗi...thật sự xin lỗi, do tôi mới vào làm hôm nay nên...nên tay chân còn...." 
Chưa để gã cao to nói dứt câu, gã công tử ngồi đối diện người dính đầy rượu vang, tức tối đẩy mạnh hai cô em bên cạnh sang một bên rồi đứng phắt dậy, chỉ tay mà quát lớn. 
" Mẹ nó! Mày làm ăn kiểu gì thế hả? Mày chán sống rồi à? " 
" Tôi...tôi xin lỗi thưa quý khách..." - Gã nhân viên lo lắng tới mức ngắc ngứ mãi mới nói được một câu hoàn chỉnh. 
Cố Hà Uy vẫn ung dung ngả người vắt chéo chân ngồi đấy chẳng có động thái nào là muốn giải quyết, cậu thư thả nâng chiếc cốc thủy tinh lắc nhẹ mấy lần rồi kề lên bờ môi mỏng hồng hào, nhấp ngụm rượu, vị rượu cay nhè nhẹ mà khi nuốt xuống lại khiến cơ thể nóng ran như bị thiêu đốt. 
" Mày có biết bộ đồ này bao nhiêu không hả? Muốn đền? Bán cái mạnh rẻ rách của mày đi cũng chẳng đủ mà trả đâu! " - Tên công tử vẫn cứ oang oang cái mồm, một bên tay hắn chống hông tay còn lại thì vuốt tóc vẻ phẫn nộ, cứ như hắn sắp xông vào đánh gã nhân viên kia một trận nhừ tử vậy. 
Bấy giờ, Cố Hà Uy mới đặt cốc rượu xuống bàn, đứng dậy 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-trong-han/3589616/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.