Mở mắt ra lần thứ hai sau một khoảng thời gian hôn mê dài, lúc này cậu nhận ra bản thân đương nằm trong bệnh viện. Cô y tá xinh đẹp đứng bên cạnh tay cầm cuốn sổ ghi ghi chép chép, sau lại nhìn vào bình chuyền nước của cậu, ngước mắt thấy cậu đã tỉnh dậy, cô y tế lập tức chân như có gắn động cơ nhỏ thoắt cái đã chạy ngay ra khỏi phòng bệnh, miệng không ngừng kêu to.
" Bệnh nhân tình rồi! Bệnh nhân tỉnh rồi! "
Chưa đầy ba phút sau, một đoàn người mặc áo Blouse trắng, phân nửa là đeo kính, mặt ai nấy đều vô cùng nghiêm túc. Họ bắt đầu kiểm ta sơ bộ toàn thân Cố Hà Uy, rồi đặt ra vài câu hỏi cơ bản để kiểm tra trạng thái tinh thần. Kết luận tất cả đều không có gì nghiêm trọng, đầu trấn động nhẹ, tay trái bị gãy do va đập và bị vật nặng chèn ép nhưng rất nhanh thôi sẽ lành. Bấy giờ cậu mới biết, trong vụ tai nạn xe vừa rồi chỉ có mình cậu là bình an vô sự.
Khi va chạm phần đầu xe bị dập nát hoàn toàn, cha cậu ngồi ghế lái không thể giữ nổi tính mạng, chết tại chỗ, máu bắn tung tóe cơ thể không còn nguyên vẹn. Mẹ thì may mắn hơn chút vì trong thời khắc chiếc xe tải lao tới, mẹ cậu đã nhanh như cắt nhào người về phía sau dùng thân mình che chắn cho Cô Hà Uy, nên cả hai mẹ con đã thoát chết. Chỉ tiếc rằng, chân bà đã hoàn toàn bị chèn nát, mất đi khả năng di chuyển, hiện còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-trong-han/3589611/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.