Tạ Dịch Thần xoay người, nhìn căn phòng xa lạ này từ bên ngoài, khoé môi khẽ động, “Không phải, là tôi đổi công việc.”
Triển Hạo Nhiên cẩn thận hỏi: “Công việc gì, anh có thể tiết lộ được không?”
Đương nhiên là Triển Hạo Nhiên tin anh sẽ không đi trộm cướp, nhưng chuyện Tạ Dịch Thần từ chức cũng mới gần đây thôi, trong thời gian ngắn như vậy thì anh tìm được một công việc kiếm bộn tiền ở đâu ra, thật là khiến người ta nghi ngờ.
Tạ Dịch Thần: “Một công việc đứng đắn.”
Anh chỉ dùng năm từ này để miêu tả khái quát, chắc chắn là không muốn phải nhiều lời. Triển Hạo Nhiên không hỏi nữa, có câu này của anh nói chắc chắn là được.
“Vậy anh…”
Còn muốn nói gì đó thì bên đầu điện thoại bên kia có một giọng nam khác vang lên, “Hạo Nhiên, đi thôi, có nhiệm vụ.”
Tạ Dịch Thần cắt ngang: “Cậu đi trước đi.”
“Vâng, vậy có rảnh thì chúng ta lại nói tiếp nhé anh Thần.”
“Ừ.”
Điện thoại vừa mới cúp là dì Chu liền xuất hiện ở cửa, bà gõ gõ cửa phòng, dò hỏi: “Tiểu Tạ, có thể giúp tôi chút được không.”
Tạ Dịch Thần đi theo bà vào sân, phát hiện ở đó có một chiếc xe vận tải nhỏ, một người đàn ông mặc đồ lao động màu xanh lam đứng gác chân ở một bên, dựa vào cửa xe.
Dì Chu giải thích cho anh: “Chiếc xe kia là hàng vận chuyển từ nước ngoài về của cô chủ, không nhiều lắm chỉ có mấy cái hành lí thôi. Nhưng tên nhóc kia lúc nãy bị trật chân trong lúc dọn dẹp, một mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-tron-mot-doi/436705/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.