Edit: Hàn Mai
Beta: Linxu
Sáng hôm sau, chưa mở mắt ra Thời Mẫn đã cảm giác được sức nặng trước ngực, cô phì cười.
Tối hôm qua vượt rào xong, cơ thể Lạc Minh Kính đã đi trước ý thức anh một bước, lúc đi ngủ không còn đắp chăn chắn ngang nằm một bên nữa mà cánh tay anh ôm lấy Thời Mẫn công khai chiếm thành.
Thời Mẫn nói: “Thật nặng.”
Lạc Minh Kính cười mơ màng, anh lật người lại gần hơn, ghé người lên Thời Mẫn, ôm lấy cô, cổ họng khàn khàn: “Có phải nặng hơn rồi không.”
Thời Mẫn lấy chiếc hộp nhỏ hình chữ nhật màu mè dưới gối ra, ném lên đầu Lạc Minh Kính: “Cầm.”
Biện pháp an toàn.
Lạc Minh Kính hoàn toàn tỉnh táo, mãi một lúc sau mới tỉnh mộng: “Em giấu ở đâu vậy? Dưới gối sao?”
Tổng giám đốc Thời mưu đồ đã lâu, mỗi ngày đều đè lên hộp áo mưa đi ngủ, mỗi phút mỗi giây đều chuẩn bị để ngủ anh.
Lạc Minh Kính bò dậy, run rẩy mặc quần áo: “Anh vẫn nên nấu cơm cho em, sớm làm xong trang phục chiến đấu cho em…”
Lần đầu tiên chỉ là cọ sát tìm góc độ thích hợp nhất, tích góp kinh nghiệm thực chiến nhưng trong lòng hai người xem trọng nhất, vẫn là chiến trường với trang phục chiến đấu đầy đủ.
Thời Mẫn quấn chăn kín mít, quyết định chờ anh đi xuống lầu mở máy sưởi cho ấm áp rồi mới rời giường, cô lật người qua, chống đầu buồn bã hỏi: “Tối nay mặc đồ nữ nhé.”
“Em hay anh?”
Thời Mẫn chỉ anh, Lạc Minh Kính cười: “Chị, anh phát hiện em…”
Chuyện trên giường,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-tinh-chan-dai/729715/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.