Edit: Hàn Mai
Beta: Linxu
Hiện tại không giống những gì hai người đã từng tưởng tượng.
Cảm hứng tới vào lúc tuyết đang rơi, Thời Mẫn mời Lạc Minh Kính tới chiến đấu dưới ánh trăng.
Còn bao nhiêu hiệp thì hai người chưa từng nghĩ tới.
Lạc Minh Kính ôm cơ thể mềm mại lại ấm áp của cô, trong lúc mê tình lại có thể mang chút thanh tỉnh, nói với cô: “Tổng giám đốc… Không có cái kia.”
Thời Mẫn đã chuẩn bị tốt, lý trí đã bị niêm phong lại, chỉ chừa tình cảm ở bên ngoài, đang muốn vào trạng thái, lại nghe anh nói, Thời Mẫn không phản ứng kịp, hỏi anh: “Cái gì?”
“…Biện pháp an toàn.” Lạc Minh Kính kìm nén không nói ba chữ kia.
Hai người đều nghiêm túc suy nghĩ một lát, cuối cùng Thời Mẫn nói: “Chỉ lần này, lần sau em sẽ chuẩn bị trên xe, đừng nói nữa, nhanh lên.”
Cô khẽ thúc giục, ánh mắt Lạc Minh Kính lập tức thay đổi, nhìn ra được anh rất muốn biểu hiện một chút.
Dù sao cũng là lần đầu tiên, bị cô trêu chọc lâu như vậy, giờ cũng làm thật anh không thể thua trận.
Thời Mẫn chỉ giao yêu cầu nói: “Màn dạo đầu dài một chút.” Chuyện còn lại giao cho anh, cô chỉ cần toàn tâm hưởng thụ… Có lẽ vậy.
Lạc Minh Kính theo đúng ý cô, chậm rãi trêu chọc cơ thể tổng giám đốc, quan tâm đủ mọi phương hướng, cẩn thận nghiêm túc.
Rốt cục, hai cơ thể nóng rực được như mong muốn kề sát một chỗ, hai bên đều vô cùng nghiêm túc, ngoại trừ tiếng thở dốc cự nhỏ thì không ai nói gì.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-tinh-chan-dai/729714/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.