Edit: Hàn Mai
Beta: Linxu
Lúc còn ở một mình, Lạc Minh Kính chỉ nấu bữa trưa, nếu ăn còn thì tối cho thêm chút nước, hâm lại rồi ăn tối.
Từ khi Thời Mẫn tới ăn cơm, dù thời gian cô tới là bất định nhưng Lạc Minh Kính vẫn luôn có tinh thần nấu ăn mạnh mẽ, vì anh muốn lúc cô tới sẽ luôn có cơm nóng để ăn, vậy nên ngày nào anh cũng nấu đủ bữa.
Có một thời gian, công việc của Thời Mẫn thư thả cô sẽ đến ngày ngày.
Mỗi ngày, cô mang hoa tươi vào cửa, Lạc Minh Kính sẽ nhận vô cùng tự nhiên, sau đó xới cơm, đưa đũa cho cô.
Tổng giám đốc dùng hoa hồng đổi lấy cơm ăn hằng ngày.
Lạc Minh Kính mỗi ngày dùng cơm lừa về hoa hồng.
Nếu cứ nghĩ như thế hẳn cũng rất lãng mạn, chỉ là sau khi Thời Sở biết, anh bèn hai châm biếm cô em gái mình thêm lần nữa.
“Đã ngủ chưa? Mà bắt đầu giai đoạn một ngày ba bữa rồi hả!” Lúc nào anh cũng đặt câu hỏi liên quan đến nửa người dưới.
Thời Mẫn nói: “Ba bữa cơm đã có, mấy cái khác đang suy nghĩ biện pháp thực hiện.”
Ở trước Thời Sở thì phải mặt dày hơn anh, vậy mới làm cho anh cạn ngôn được.
Cái khác? Một ngày đêm sao?
Quả nhiên, chờ khi Thời Sở hiểu rõ ý thì nghẹn lời, tạm thời đẳng cấp không bằng Thời Mẫn anh đành nhắm mắt giả câm.
Trời bắt đầu lạnh dần, Thời Mẫn càng siêng tới.
Lạc Minh Kính nấu canh cho cô, nghe tiếng sôi ùng ục trong nồi sành, giơ muỗng, bỗng nhiên nói: “Con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-tinh-chan-dai/729686/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.