Giản Ninh nhìn chằm chằm vào ánh mắt của cô, nói ra nhẹ nhàng như mây trôi nước chảy: "Tôi chỉ hy vọng là em đừng mãi ngăn cản tất cả mọi thứ ở bên ngoài trái tim."
Gió nhẹ thổi qua mái tóc của anh, Mạnh Hạ nhìn thấy vẻ chờ mong trong đôi mắt ấy, cổ họng của cô phát khô.
"Bất luận là tôi, hay là Từ Dịch Phong." Anh nhẹ nhàng nói ra.
Trong không khí bay nhàn nhạt mùi hoa Sơn Chi, Giản Ninh vẫn ngắm nhìn cô, ánh mắt trời hoa mỹ xuyên qua những tán cây dày đặc lan thành những điểm sáng nhu hòa, bên tai thỉnh thoảng truyền tới tiếng chim kêu ríu rít, là một khung cảnh bình yên.
Mạnh Hạ thở ra một hơi: "Giản Ninh, anh có thể tìm được một người tốt hơn." Cô cong cong khóe miệng, có cảm giác không cách nào đối diện được ánh mắt của anh, liền quay đầu nhìn về phía trước: "Khoảng cách giữa chúng ta quá xa, không phải một hai bước là có thể vượt qua được."
"Em chỉ cần đứng yên ở đấy, tôi sẽ nhảy qua!" Giản Ninh kéo tay của cô qua, ẩn nhẫn dùng sức, lòng bàn tay của anh ấm áp hữu lực, dứt khoát nói thẳng.
Mạnh Hạ lại giật mình một lần nữa.
"Khụ……." Đột nhiên ở phía sau bọn họ truyền đến một tiếng ho khan trầm thấp.
Hai người vừa quay đầu lại, liền chứng kiến Mạnh Lý và hai ba người bạn cùng tuổi đang đứng ở đó, khóe miệng đều mang theo vui vẻ.
"Mạnh thúc…" Giản Ninh ngược lại phản ứng nhanh nhẹn ngay lập tức.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-thuong/3141861/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.