Đây là một câu chuyện đam mỹ nói thê thảm thì cũng không hẳn là thê thảm lắm nhưng vui vẻ cũng không có nhiều. Sẽ thế nào nếu công và thụ là song sinh? Ai mà biết chứ, đoạn tụ đã khó chấp nhận ở thời của họ huống hồ lại kiêm luôn tội danh thiên cổ này.
thật sự mà nói hắn đã không xem cậu là em trai từ khi cả hai còn học lớp 7 kìa, mà hắn đã đặt cậu vào một vị trí quan trọng hơn – người yêu. Đây là loạn luân, đúng, thì đã sao? Hắn yêu cậu, muốn chiếm giữ cậu là của riêng mình, mặc kệ cái gì gọi là anh em, mặc kệ người đời chỉ trích, chỉ cần cả hai ở bên nhau hắn nguyện gánh vác tất cả thay cho người mình yêu. Nhưng khổ nổi cậu không hiểu chân tình của hắn, cậu chỉ xem cả hai là quan hệ anh em."
Có lẽ đây là một câu chuyện không mấy nhẹ nhàng, nhưng người ta thường nói tình yêu không phân biệt tuổi tác, giới tính, dân tộc,... Vậy thì tại sao hắn và cậu lại không đấu tranh khỏi những luân thường đạo lý đó? Chỉ cần có một tia hy vọng hắn nguyện cố gắng hết mình, hắn sẽ mang lại hạnh phúc cho cậu, sẽ là người cho cậu dựa vào mỗi khi mệt mỏi, luôn sẵn sàng che chở cho cậu. Hắn sẽ chứng minh cho cậu thấy rằng hắn có thể làm được.