Sau khi phát hiện mình đang bị dao giải phẩu mổ bụng, thiếu niên đang thanh tỉnh cũng không giãy giụa, cảm giác quỷ dị làm thiếu niên lâm vào mê mang.
A, bụng bị mổ ra, đang làm gì vậy? Thiếu niên cảm thấy có chút kỳ quái.
Từ nhỏ đến lớn đều ở cô nhi viện, bị bệnh cũng không có người chăm nom nên thiếu niên cũng không biết bác sĩ là để làm gì, nhưng cậu biết mình không được phép phản kháng, bất kể là người cha uống rượu vào liền đấm đá hay người mẹ tràn ngập oán hận hở một cái là cho một bạt tai, hay những đứa trẻ khác trong cô nhi viện khi dễ đều sẽ không vì chính mình kêu khóc, giãy giụa mà dừng lại.
Một khi đã như vậy, cần gì phải giãy giụa chứ? Thiếu niên chết lặng nghĩ.
Cảm giác trực tràng bị kéo ra khâu lại quá mức quỷ dị, thiếu niên nghiêng đầu, dần dần nhớ lại những chuyện đã xảy ra.
Phía dưới bị chơi hỏng rồi a, thiếu niên nghĩ, khi gậy mát xa thứ hai đâm vào, hạ thể đã bị xé rách rồi, thế nên mấy người này đang khâu lại nơi đó sao.
Thiếu niên nhớ tới hồi nhỏ cậu luôn luôn mang theo bên người một con gấu bông.
Đó là gấu bông con gì nhỉ, con chó nhỏ hay là con gấu nhỉ? Thật sự là chuyện đã lâu lắm rồi, nhớ không nổi nữa, thiếu niên có chút uể oải.
Hẳn là khi mình ba tuổi cha đã mua cho mình. Đối với thiếu niên mà nói những tháng ngày trước khi mình ba tuổi giống như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-thuong-dong-ai/1998392/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.