Hiên Viên Bạc có chút run rẩy ấn môi lên trán thiếu niên, một người cường thế như hắn giờ đây xen lẫn một tia nghẹn ngào: "Xin em, nhẫn nại một chút, sẽ tốt thôi..."
Thanh âm Hiên Viên Bạc thấp xuống, hắn không biết nên nói cái gì để bù đắp lại tra tấn cùng thương tổn đã qua cho thiếu niên.
Thiếu niên chớp chớp mắt, có cái gì đó đặt trên trán cậu, mang theo một chút ấm áp, rất nhanh liền biến mất dưới mái tóc mềm mại của cậu.
Thiếu niên mở mắt thật to nhìn mui xe, không nói gì.
Ba ngày sau...
Theo thông lệ phải đi kiểm tra phòng, bác sĩ thở một hơi thật dài đi đến phòng bệnh số 1, đẩy cửa ra đi vào.
Trên giường bệnh có một thiếu niên gầy yếu đang nằm, drap giường màu trắng thật nổi bật, sắc mặt thiếu niên trắng bệch còn nổi bật hơn, vốn đã gầy yếu bây giờ đôi gò má càng lõm xuống, cằm nhọn nhô ra thật dọa người.
Bác sĩ cầm lấy cánh tay mảnh khảnh của thiếu niên, mặt trên hiện đầy lỗ kim do mấy ngày nay truyền dịch lưu lại, bác sĩ vỗ nhẹ vài cái, vẫn không tìm được mạch máu thích hợp để tiêm tiếp, lại phải dùng sức vỗ thêm vài cái nữa.
Bác sĩ rõ ràng nghe được phía sau truyền đến thanh âm nghiến răng, nhất thời khẩn trương, kim tiêm trong tay đâm sai vị trí, đành phải tiêm lại lần nữa.
"Sao em ấy còn chưa tỉnh nữa?" Hiên Viên Mộ mặt mày đầy râu giống như khốn thú ở trong phòng bệnh trông ba ngày,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-thuong-dong-ai/1998391/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.