Giờ tôi không mặt mũi đâu mà gặp Timmy, lúc cần cứng thì không cứng nổi, truyền ra ngoài thì tôi khỏi lăn lộn ở thành phố S luôn.
Nhưng Timmy lại theo đuổi tới cùng, vẫn đơn phương gửi Wechat cho tôi, nói cậu ấy vẫn muốn giúp tôi giải sầu, dù không bằng thân phận người yêu thì cũng mang danh anh em tốt.
Nhờ cậu ta mà tâm trạng tôi tốt lên nhiều, tôi bèn nhắn lại bằng voice, nói cậu không phải là anh em của tôi đâu, nhìn kiểu gì cũng ra chị em tốt.
Vừa nói ra tôi đã lập tức hối hận, Timmy rất sợ người khác gọi cậu ta bằng mấy từ như ẻo lả, thằng bóng hay điếm đực, cậu ta hoàn toàn khác với loại bị bẻ cong như tôi, từ bé đã quen bị kỳ thị rồi. Tôi tự nhận thấy mình đùa cợt kiểu này không ổn nên không nói thêm nữa.
Đúng là tôi muốn rời đi một thời gian, tốt nhất là gác lại toàn bộ những vụ án đang dở rồi xin nghỉ dài hạn, đi châu Âu, châu Phi, Nam Mỹ gì đó một tháng, trong thời gian thăm thú danh lam thắng cảnh và những bãi biển bờ cọ thì phát triển một cuộc tình lãng mạn.
Tôi nói với Timmy có thể đi du lịch cùng nhau, nhưng mà cô nam quả nam thì bất tiện thật, vẫn nên gọi thêm mấy đứa bạn nữa. Timmy bên kia phấn chấn như học sinh giành giải thưởng, có thể đi du lịch nước ngoài với tôi, còn nảy sinh ít suy nghĩ kiều diễm trong đầu, nhưng tôi không vạch trần.
Tôi hoàn toàn không vui nổi, mười ba năm không đủ để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-thuong-chua-thoa/1312898/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.