Đêm đó không có chuyện gì xảy ra giữa tôi và Timmy cả, giường không lên được, luật cũng chẳng học xong, vì nói xong câu cuối là tôi bất tỉnh nhân sự luôn. Sau một đợt ngộ độc rượu, sức uống của tôi càng ngày càng kém, uống tí là gục, mà cứ gục là mơ loạn cả đêm, trong mơ đều là Đường Dịch Xuyên. 
Bảo là không nghĩ đến, nhưng lại vẫn chẳng thể quên. 
Hai năm gần đây có một câu rất hot trên mạng, rằng có lẽ công lý có thể đến muộn nhưng chắc chắn sẽ không bao giờ vắng mặt. Anh tôi nhìn xuống vực sâu đã lâu, ngoại trừ vết thương nhỏ trên ngực mang tên Hứa Tô vẫn còn đỏ thịt, còn lại tim, gan, lá lách, dạ dày, thận đều đã lạnh cứng như băng. Anh ấy mà nghe câu này kiểu gì cũng cười mỉa mai, thực ra chính tôi cũng không tin tưởng, nhưng đối với Đường Dịch Xuyên, có lẽ Hồng Duệ từ trong cõi tối tăm đã hiển linh thật sự, mang cho gánh nặng cậu ấy gánh gồng suốt mười năm một lời giải thích. 
Tôi nhờ người quen hỏi thăm tiến triển vụ án Hồ Duyệt, biết được là sắp mở phiên sơ thẩm, Đường Dịch Xuyên và đoàn luật sư vàng của Hồ Thạch Ngân đã làm thủ tục hòa giải trước khi ra tòa, đao qua kiếm lại vài lần. 
Nghe nói trong phiên họp tiền xét xử nhóm luật sư của Hồ Thạch Ngân rất hèn hạ, ném ra một đống tài liệu thực tế không liên quan tới vụ án hòng gây rối loạn tung hỏa mù, nhưng Đường Dịch Xuyên hoàn toàn không nao núng, thái độ của cậu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-thuong-chua-thoa/1312897/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.