Giang Bằng hưng phấn đến mức như vô tình nhặt được mấy triệu trên đường, trên đường trở về còn trong điện thoại khen ngợi với Tô Tân một trận.
"Tô tổng, chị yên tâm, A Trĩ của chúng tôi chính là một diễn viên a. Hôm nay quay phim vô cùng thuận lợi, đạo diễn Mai còn khen ngợi em ấy trước mặt đoàn làm phim, nói A Trĩ có thiên phú, vượt xa dự liệu của chị ấy."
Anh ta chẳng những khen ngợi, mà còn phóng đại lên.
Tô Tân muốn quan tâm đến biểu hiện trong công việc của trụ cột nhà mình một chút, vừa nghe nói thuận lợi liền không tiếp tục nghe những lời vô nghĩa khác của anh ta nữa, cúp điện thoại ngay.
Giang Bằng còn có vô số lời khen còn chưa nói xong, cầm di động mà vẻ mặt còn chưa thỏa mãn.
Anh ta dứt khoát quay đầu lại, nói với Ninh Trĩ: "Anh đã hỏi thăm rồi, cảnh này đạo diễn Mai còn dự kiến em sẽ phải tập trong một tuần. Không nghĩ tới, trong vòng một ngày em liền giải quyết xong cho chị ấy."
Ninh Trĩ cầm điện thoại di động đang chơi, rất nhiều tin nhắn từ wechat đang đợi cô chọn câu trả lời.
Nghe Giang Bằng nói như vậy, cô vén mí mắt lên, thản nhiên nói: "Không phải em giải quyết, mà là Thẩm Nghi Chi xử lý."
Cô dừng lại một lát, lực chọc màn hình điện thoại tăng thêm vài phần, hận hận, lại giống như một con vật nhỏ bị sập bẫy mà bất lực: "Cả phân cảnh đều là chị ấy dẫn dắt em."
Ở góc nhìn của người ngoài, cô và Thẩm Nghi Chi phối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-thuong-an-giau/267172/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.