Thẩm Nghi Chi đứng bên cửa sổ, giơ tay đặt lên bệ cửa sổ, da thịt trắng như tuyết cơ hồ cùng bức tường trắng kia hòa làm một thể.
Nàng còn mặc chiếc váy dài màu xanh nhạt kia, nhưng lại hoàn toàn khác biệt với vẻ mờ mịt của nhân vật Nguyễn Nhân Mộng trong phim, màu lam nhàn nhạt càng làm nổi bật vẻ xa cách, vắng vẻ của nàng.
Khuôn mặt Ninh Trĩ nhất thời đỏ bừng, cô ở trước mặt Thẩm Nghi Chi có lòng tự trọng đặc biệt mãnh liệt, tuyệt đối không chịu ở thế hạ phong, đang muốn phản kích.
Thẩm Nghi Chi lại nói: "Lần diễn đầu tiên, em nhập vai."
Lời phản kích đến bên miệng không thể không nuốt trở về, Ninh Trĩ chờ lời tiếp theo của nàng.
"Nhưng nhập vai chính là Ninh Trĩ, không phải Trì Sinh." Thẩm Nghi Chi nói.
Ninh Trĩ giật mình, cô không ngờ cảm giác của Thẩm Nghi Chi lại nhạy như vậy.
Lúc quay lần đầu tiên, cô quả thật đã bị Thẩm Nghi Chi đưa vào tình huống miêu tả trong phim, thậm chí không để ý khi vào phim sẽ là chính mình hay là Trì Sinh.
"Ninh Ninh." Thẩm Nghi Chi gọi cô một tiếng.
Ninh Trĩ ngẩng đầu.
"Em có loại cảm giác này hay không..." Thẩm Nghi Chi lộ ra thần sắc suy tư một chút, tốc độ nói cũng chậm rãi xuống: "Cái đạo diễn Mai hình dung chính là Trì Sinh hận không thể một ngày nhìn hết được hoa ở Trường An, cực kì đắc ý, cảm giác trên đời này không có chuyện mà mình làm không được. Tất cả tiếc nuối đều có thể được bù đắp, tất cả nguyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-thuong-an-giau/267171/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.