Có người đối với Mộng Ngọc động tay động chân, Đại Ngưu tự nhiên gọi Mộng Ngọc kéo về phía mình.
“Ngươi muốn làm cái gì?”
Ánh mắt Đại Ngưu trừng trừng, thân thể như ngọn núi nhỏ, nhìn qua thật đe dọa, Lỗ đại nhân sợ tới mức lui về sau vài bước, người bên cạnh liền rút binh khí ra khỏi vỏ.
Tướng quân tiến lên vội vàng làm dịu đi không khí.
“Đại Ngưu a, ta giới thiệt với ngươi một chút, đây là Lỗ đại nhân đến từ kinh thành, vài ngày nữa chúng ta phải về kinh phục mệnh. Huyền Vũ quốc phái người sang quân doanh, Lỗ đại nhân chính là phụng mệnh Hoàng Thượng đến chiêu đãi người của Huyền Vũ quốc.”
“Ân.”
Chuyện hòa giải Đại Ngưu không quan hệ, hắn thầm nghĩ chính mình cần quân lương và tiền thưởng.
Lỗ đại nhân đôi mắt gian tà nhìn chằm chằm người Mộng Ngọc, nhìn qua nhìn lại, nhìn đến Mộng Ngọc trong lòng hơi sợ. Y không cần người ta biết quan hệ của y và Đại Ngưu nhưng y không nghĩ cho người ta biết y xuất thân từ kỹ viện, cho dù lúc trước gặp Đại Ngưu y vẫn là thanh quan nhưng sợ nói ra không có ai tin.
Mộng Ngọc dựa vào Đại Ngưu, lôi kéo hắn.
“Đại Ngưu chúng ta đi thôi.” Mộng Ngọc khẳng để ý đến hắn, Đại Ngưu liền vui vẻ, bàn tay giữ chặt tay Mộng Ngọc, Đại Ngưu cười thỏa mãn.
Trở về lều trại của bọn họ, Mộng Ngọc có vẻ tâm sự thật nhiều.
“Đại Ngưu chúng ta đi thôi, từ bỏ quân lương, ngươi trong tay không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-tho-nhan/2347689/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.