Editor: Tiểu Hy.
Beta: Seen Me.
Trở lại công ty, Chung Ngưng cùng Sức Dãn Minh phát hiện không khí bên trong đã thay đổi, biểu tình của mọi người đều có chút ngưng trọng.
Lúc trước tuy rằng bận rộn nhưng vẫn còn được tính là thong dong, chính là hiện tại ai cũng đều mang một bộ dáng bị làm cho luống cuống tay chân.
Thấy Chung Ngưng cùng Sức Dãn Minh trở về, Tina bất mãn đi tới nói: “Sao bây giờ các người mới về, tất cả mọi người đều vội muốn chết, các người đừng có mà lười biếng.”
Thanh âm của nàng không nhỏ, tất cả mọi người đều nhìn về phía Chung Ngưng cùng Sức Dãn Minh, ánh mắt mang hàm ý không tốt.
“Chúng tôi không có lười biếng…” Chung Ngưng biện bạch, chính là Tina ‘hừ’ một tiếng ngắt lời cô.
“Kiểm tra phòng thôi mà, cần dùng đến mấy giờ sao?”
Kỳ thật cũng gần ba giờ, thời gian cũng không khác với bình thường lắm, chẳng qua bởi vì Chung Ngưng thực tiễn một phen nên mới dùng nhiều thời gian hơn một chút mà thôi.
Sức Dãn Minh nói: “Chúng tôi xác thật không có lười biếng, có cái gì mà lại lười biếng chứ. Ngược lại Chung Ngưng đối với công việc rất nghiêm túc, thang máy bị hỏng một cô gái như cô ấy mang giày cao gót đi lên 11 tầng lầu cũng không có oán trách một câu.” Đổi lại là người khác, đã muốn oán than dậy đất rồi.
“Ai biết được.” Tina liếc Chung Ngưng một cái.
Cô không còn gì để nói với Tina, cần phải nhằm vào cô như vậy sao?
Chung Ngưng theo đuổi nguyên tắc giúp mọi người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-thich-khong-buong-tay/83767/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.