*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Editor: Tiểu Hy.
Beta: Seen Me.
Trên xe rất náo nhiệt, Điền Lị quả thực chính là người thích lảm nhảm, miệng một khắc cũng không chịu yên lặng.
"Tôi rất thích ăn món Quảng Đông, hôm nay thể lực tiêu hao nhiều như vậy, lát nữa tôi muốn ăn uống thỏa thích để hồi phục lại."
Chung Ngưng cười nói: "Vừa rồi cô còn nói hôm nay có thể gầy hai cân, cô là muốn hồi lại hai cân này nha."
Điền Lị kêu rên một tiếng, "Bị cô nói như vậy, mong muốn ăn uống của tôi bị hạ thấp rồi."
Ngũ Thu Lan bổ đao, "Yên tâm, đợi lát nữa tới nhà ăn rồi mong muốn ăn sẽ mạnh lên thôi."
Điền Lị lên án nói: "Hai người các cô... khi dễ tôi!"
"Ông chủ có thể làm chứng, chúng tôi không có." Ngũ Thu Lan nói.
Tề An Trạch nhìn các cô từ kính chiếu hậu, nói: "Tôi cái gì cũng không nghe thấy."
Bị tập thể ngược đãi, Điền Lị không ngừng vươn lên kiên nghị nói: "Mọi người đều đối với tôi như vậy, lát nữa tôi sẽ hóa bi thống thành muốn ăn, ăn cho ông chủ nghèo luôn. Ăn hết đồ ngon, không cho các cô ăn luôn."
Ngũ Thu Lan híp mắt cười, nói với nàng: "Được nha, cô giúp tôi ăn nhiều một chút, tôi muốn giảm béo."
Ngũ Thu Lan căn bản không mập, ngược lại là Điền Lị hơi có da thịt, nghe được lời này nàng càng muốn khóc lớn.
Nói nói nháo nháo một trận, Tề An Trạch hỏi Chung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-thich-khong-buong-tay/83766/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.