Ảnh Quân nhìn Trương Mỹ với ánh mắt thâm sâu, cô thì ngượng ngùng muốn đẩy anh ra, nhưng dễ gì mà đẩy được.
" Giờ thì em đoán xem trò cuối cùng của anh là trò gì? Đoán đúng sẽ có thưởng. "
Ảnh Quân cúi người xuống, trầm giọng thì thầm vào tai cô, khiến Trương Mỹ khẽ rùng mình trước giọng nói đầy ám muội kia.
Nếu như đoán đúng là được thưởng, mà không biết cái "thưởng" đó là thưởng cái gì. Thôi thì tốt nhất là cô nên đoán sai chứ nhỉ.
Ngẫm nghĩ một lúc thì Trương Mỹ cũng quyết định là nói đại một trò nào đó, để Ảnh Quân đừng thưởng cho cô "món quà" bí mật kia.
" Ừm...em không biết. Chơi bịt mắt bắt dê à? "
Cô nhìn anh với ánh mắt ngây thơ nói.
“ Không không, em đoán sai rồi, vậy phải phạt thôi nhỉ? “
Anh nở một nụ cười ranh mãnh, tay vuốt ve khuôn mặt vẫn còn đang ngơ ngác như con nai tơ kia, rồi từ từ lần mò xuống ngực Trương Mỹ.
“ Kh-khoan, vậy nếu em trả lời đúng thì sao? Thưởng cái gì? “
Cô vội cầm chặt lấy tay anh, ngăn không cho Ảnh Quân sờ soạng nữa.
“ ‘Tình một ngày’ với anh. “
Ảnh Quân cười nói.
“ Gì? Thưởng với phạt như nhau mà. Với lại cái gì mà ‘tình một ngày’ chứ? “
Nếu mà như thế thì chắc Trương Mỹ liệt giường hai ngày mất.
“ Nếu em nói đúng thì anh sẽ ‘nhẹ nhàng’, còn sai thì...anh sẽ như một con ‘mãnh thú’. “
Anh cúi người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-them-lan-nua-lam-linh/2512923/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.