Di Mai nhìn Trương Mỹ hồi lâu, vẫn không biết nên hỏi như thế nào. Cô dường như nhận thấy được sự tò mò của bà qua ánh mắt, nên cô đã giải đáp luôn.
" Nếu như con nhớ không nhầm thì… vào ngày hôm đó, con xém chút nữa là bị tên trộm cưỡng hiếp rồi. Anh ấy về nhà thấy cảnh đó thì muốn ly hôn, con thì phản đối… Mọi chuyện sau đó nữa thì chắc bác cũng hiểu rồi nhỉ? "
Giọng Trương Mỹ nhẹ nhàng, kể lại mọi thứ với tâm trạng rất thoải mái so với lần cuối cô kể chuyện này cho Ảnh Quân nghe. Dường như chuyện này không còn là nỗi ám ảnh trong tâm trí đối với cô nữa rồi.
" Ừm, bác hiểu… Không ngờ con lại trải qua những chuyện cay đắng, nghiệt ngã như thế. " - Di Mai im lặng một lúc rồi ngập ngừng hỏi tiếp - “ Vậy… nếu con không nghe được thì con giao tiếp với mọi người bằng cách nào? “
“ Con thể đọc khẩu hình miệng ạ
Mọi chuyện chỉ xảy ra cách đây một năm, mà trông con bé lúc nào cũng cười nói vui vẻ. Hẳn là phải nghị lực lắm đây, Di Mai ngẫm nghĩ.
[...]
Một lúc lâu sau, khi mọi thứ đã được chuẩn bị xong xuôi. Mùi hương ngào ngạt từ đủ loại món ăn đã khiến Lorayne và Ảnh Quân tự mò xuống bếp.
" Thơm quá! Mẹ và Trương Mỹ nấu món gì thế? "
Anh hít một hơi thật sâu, thật dài, hào hứng hỏi.
" Mẹ chỉ phụ thôi, Trương Mỹ làm hết đấy. "
Trên bàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-them-lan-nua-lam-linh/2512841/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.