Ảnh Quân ảo não ngồi dựa lưng ra phía sau, đăm chiêu nhìn lên trần nhà. Chuyện Trương Mỹ bị người khác hại chưa giải quyết xong, vậy mà giờ lại biết thêm chuyện kinh thiên động địa đó nữa. Đúng là việc nối tiếp việc mà.
Chuyện em ấy sảy thai… đợi đến thời điểm thích hợp, mình sẽ nói cho em ấy biết, Ảnh Quân ngẫm nghĩ.
Tiếp tục công việc chính, anh tiến đến chỗ Adrean. Anh ta bị trói trên ghế và bị bất tỉnh, chắc có lẽ là vì hoảng sợ quá chăng?
Ảnh Quân vỗ mạnh vài cái vào má Adrean, anh ta khẽ cau mày rồi từ từ mở mắt. Vừa mở mắt ra lại bắt gặp ánh mắt lạnh lùng sắc bén ấy của Ảnh Quân, hắn giật bắn mình, kinh hãi nhìn anh.
“T… tôi thề là tôi đã nói hết những gì tôi biết rồi, đừng đánh tôi nữa!”
Anh ta sợ hét lên.
“Câm miệng đi! Đừng hét lên như một con đàn bà như thế.” - Ảnh Quân ngồi xuống một chiếc ghế đối diện Adrean và nói tiếp - “Được rồi, anh ta trông như thế nào?”
“Anh ta? Ý thiếu gia là người đã sai tôi làm việc này à?”
Ảnh Quân chán nản, chẳng màng trả lời câu hỏi ngớ ngẩn ấy, nhìn hắn ta bằng ánh mắt miệt thị. Thấy anh tỏ ra chán ghét mình như thế, Adrean cũng biết rằng mình vừa hỏi một câu rất ngớ ngẩn.
“Tôi chỉ biết là anh ta rất đẹp trai, tóc đen, mắt đen, cao khoảng tầm một mét tám trở lên, hình như là người châu Á.”
“Hết rồi?”
“V… vâng.”
Ha,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-them-lan-nua-lam-linh/2512665/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.