Gặp nhau trong chốc lát, níu kéo mấy
người cũng rời đi, để cô lại..
Cô Ko biết anh còn tình cảm với cô Ko? Hay cô vốn chỉ là "thử" như anh đã nói, ngẫm lại mới thấy.. anh vẫn chưa nói với cô làm người yêu chính thức..
Dù sao thì cũng nên thử 1 lần, dù biết sẽ phải mạo hiểm, dù biết có rất nhiều rủi ro, đổi lại.. cô sẽ được thứ cô muốn
Tiếng còi xe cấp cứu náo loạn khu nhà ở, cổ tay đầy thương tích được chở đến bệnh viện
Bố mẹ cô đã khóc hết cả nước mắt, lo lắng đến tột độ. Tại sao đứa con gái này lại tự tử như vậy? Ai đã làm cho nó uất ức? Ông thề... nếu biết được ông sẽ Ko ngần ngại giết chết kẻ đó...
-Cô ấy vẫn đang hôn mê, khi cô ấy tỉnh dậy gia đình hẵng vào thăm..
-Cảm ơn bác sĩ..
-Ko có gì.. đấy là nhiệm vụ của chúng tôi..
Ông thật điên tiết, hừ.. lớn rồi còn ngu ngốc như vậy. Ông sẽ hảo giáo huấn a~
-Thôi ông... con bình an rồi, ông còn ngồi đó tức giận nó dậy sẽ buồn. Tốt nhất đợi nó khỏe lại rồi tính sau..-Bà thấy ông như vậy rất lo lắng, sức khỏe dần kém đi mà tức giận như vậy mãi Ko tốt
-Được rồi... tôi Ko sao, chúng ta vào thăm con bé..
-..Bố..mẹ..-Khó nhọc chống tay xuống giường để ngồi lên
-Nằm đó đi, đừng ngồi dậy..-Mẹ cô nhẹ nhàng ra đỡ cô nằm xuống, lấy cái gối kê cao đầu cô lên
-Con đã bao nhiều tuổi rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-thay-co-duoc-khong/2735630/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.