-CON Phạm Hoàng THảo Băng là con nào –Trâm
-Oh RA Là hỏi mình-Nó cười đểu rồi bước tới cho bọn Trâm.
-Ra là mày ,Sáng nay Vương Anh chở mày đi học phải
không-Trâm
-Đúng –Nó
-Mày được –Trâm giơ tay tát nó ,nó liền giữ tay Trâm lại.
-Nè bà có quyên gì đánh tôi –Nó
Giựt tay khỏi tay nó rồi chỉ mặt nó- Mày tránh Vương anh xa ra nghe con. Vương Anh không phải của mày nên
tránh xa ra, tao cảnh cáo-Trâm
-Vậy Vương Anh là của bà chắc.Mà Rồi có chuyện gì nữa
không-Nó mặt hững hờ
-Con chó mày kênh với bà à –Trâm tát nó cái nữa nó chưa kịp
đỡ, nó ăn trọn cái tát.
-Con đĩ thấy trai là hám, cái loại như mày làm đĩ đúng rồi,
bame mày chả ra gì mới đẻ ra mày.Chắc cũng đĩ như mày. -Trâm nói xong quay đầu
bỏ đi.
Nó nhanh chân bước đến nắm lấy bộ tóc Trâm giật ngược lại
,thuận đà nó tát một phát vào mặt TRâm, tiếng kêu sướng tai.Trâm ngã ra đất.Nó lạnh
tanh ,đểu cáng ,bình thản: nói chung nét mặt phức tạp khó miêu tả.
-Hứm cái loại như tao ,rồi sao tao là đĩ mày là điếm chắc.Nói cái thể loại vô văn hóa như mày, mở mồm ra là bao nhiêu của quý trên trời dưới đất lôi ra hết để nói á thì mày cũng chả ra gì.Với lại tao với Vương Anh có quan hệ gì thì liên quan gì đến mày.Cái loại vô duyên lại còn bon chen.Mà tao nói cho hay động tao thì không sao chứ động bố mẹ tao thì tao trả đủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-than-tuong-toi-khong-dam/1914725/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.