-Haiz mày ăn trước đi tao xuống xem ai-Nó
-UKM đi đi không tiễn-Hân
-Cái con nhỏ này-Nó
-Hè hè-hân
Nó chạy xuống nhà mở của xem ai lại tới giờ này phá hỏng bữacơm của nó. Người ta có câu trời đánh còn tránh miếng ăn cơ mà.Nó mở cửa
-Ủa sao anh ở đây-Nó
-Băng à em có làm sao không –Vương Anh ôm đầu nó lắc qua lắclại coi vết thương của nó .
-Aidoo bỏ em ra coi mồ, em không sao mà-NÓ
-Tại anh mà em….-VA
-Không sao mà chuyện này liên quan gì đến anh-Nó
-Thì tại anh –VA
-Em chả quam tâm đâu, người ta làm sao quản được em chắc-Nó
VA ôm nó vào lồng ngực –Anh xin lỗi ! Anh hứa sẽ không để ailàm như vậy với em nữa đâu.
-Ukm bỏ em ra đã –Nó
-Anh…anh xin lỗi-VA
-Không sao, thôi anh về ăn cơm đi tí còn đi học –Nó
-Chiều được nghỉ mà-VA
-Ủa sao lại vậy-Nó
-Gửi tn về rồi em xin tn đi.Hình như là họp j j á.-VA
-Dạ vậy ạ tý em coi-Nó
-Ukm thôi anh về nha-VA
-Pp
Nó đóng cổng vô nhà thì thấy Hân đang dựa cửa nhìn nó:
-Anh xin lỗi! Anh Hứa….hứa sẽ không để ai làm như vậy với emnữa đâu. Haha-Hân nhái lại câu VA nói lúc nãy với nó rồi chạy
-Nhỏ kia đứng lại ,dám chọc Thảo Băng này hả -Nó
-Hế trời thích bỏ xừ còn gì-Hân
-Đứng lại-Nó
-UI da mà đánh tao đau qua-Hân
-Cho đáng-Nó
-Thôi không đùa nữa lên ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-than-tuong-toi-khong-dam/1914723/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.