Chương trước
Chương sau
Mọi người nghe thấy vậy liền nảy ra cảm xúc muốn đánh người: tại sao bọn chúng không nghịch ngợm với ta, ta cũng rất muốn.
“Vậy sao?”, Tượng Vương nhìn sâu vào Mục Long rồi hỏi.
“Hoàn toàn là sự thật, đệ tử không dám có nửa lời giấu diếm”, Mục Long cũng biết giá trị của đàn linh ngư đó, hiện tại một phần ba linh ngư đã bị hắn hấp thu, nếu như Tượng Vương muốn truy cứu thì hậu quả sẽ không thể tưởng tượng nổi.
“Bỏ đi, đây đều là tạo hóa của bản thân, nể tình thiên tư ngươi trác tuyệt, bổn tọa sẽ không truy cứu nữa, có điều, linh ngư trong hồ Bảo Khí Linh Quang này đã bị tổn thất lớn, cho nên mặc dù ngươi đã phá vỡ kỷ lục nhưng giải thưởng này sẽ không được phát, ngươi có gì oán thán gì không?”, Tượng Vương hỏi.
Nghe vậy Mục Long sao lại không hiểu ý của Tượng Vương, vội vàng chắp tay nói: “Tượng Vương tiền bối anh minh, đệ tử tâm phục khẩu phục, không dám có bất cứ oán thán nào”.
“Ừ, rất tốt, trẻ nhỏ dễ dạy”.
“Mặc dù vậy thì cuộc khảo thí Huyền Tâm Huyễn Linh cốc lần này cũng nên kết thúc rồi”.
“Người đứng nhất khảo thí lần này chính là Mục Long, giải thưởng là một tấm bản đồ đảo Phục Ma, kết quả khảo thí khác sau này sẽ công bố, người thông qua có thể tham gia vào thí luyện Phục Ma!”, Tượng Vương hành sự khí phách phi phàm, sau đó đưa bản đồ cho Mục Long.
“Thí luyện Phục Ma sẽ diễn ra sau năm ngày nữa, trong thời gian này tất cả đệ tử được lựa chọn có thể tự do vào Tụ Linh tháp!”, Tượng Vương lần nữa thông báo tin tức khiến mọi người chấn động.
“Chuyện này cứ thế bỏ qua sao?”
“Việc này nếu đổi lại là người khác, dựa vào tính cách của Tượng Vương thì lúc này e là đã sớm biến thành thịt vụn rồi”, mấy vị phong chủ trong lòng thầm nghĩ.
Mọi người chứng kiến chuyện này, có vài người khó mà tin được, nhưng dù sao Tượng Vương đã lên tiếng rồi, bọn họ còn có thể làm gì được nữa?
Chỉ cần không phải là kẻ ngốc thì đều có thể nhìn ra, Tượng Vương cực kỳ coi trọng thiên tư của Mục Long, vì thế nên mới cố ý dìm chuyện này xuống.
“Không ngờ, thiên tư của Mục Long này lại đáng sợ như vậy, sau lần này hắn đã hoàn toàn nổi tiếng khắp toàn tông rồi”.
Có người nhìn về phía bóng dáng của Mục Long, cảm khái nói.
Thế nhưng Mục Long không hề chìm đắm vào vinh quang trước mắt.
“Thời gian ba tháng nhanh như thoi đưa, Lâm Cảnh Thiên đó là đệ tử Pháp Vương, không thể xem thường, cơ hội lần thí luyện này hiếm có, ta phải nắm chắc mới được…”
Mục Long nghĩ đến giao ước với Pháp Vương, không hề dám chủ quan, việc này liên quan đến việc hắn có thể tiếp tục sống yên trong Tiêu Dao Thần Tông hay không, còn liên quan đến tự do của Triệu Linh Đan hơn nữa.
Có điều, tổng thể mà nói thì trong lần thí luyện này Mục Long đã thu hoạch rất nhiều.
Tu vi đột phá và chuyện Loạn Tâm Ma Lâm đó tạm thời không nhắc đến, chỉ riêng giải thưởng lật đổ kỷ lục đã ước chừng có được hai vạn viên Huyền Linh đan, hai thanh linh khí tuyệt phẩm, hai bộ pháp quyết thượng đẳng.
“Lão đại, đệ cũng có trong danh sách rồi, vị trí thứ 800, thế này có thể đi đảo Phục Ma rồi, chỉ là không biết trên bản đồ đó có đánh dấu có thứ gì ngon không?”, trong lúc Mục Long trầm tư thì Kim Bá Thiên từ bên cạnh lướt tới, vẻ mặt đắc ý.
“Thứ 800?”
“Vị trí nguy hiểm như vậy ngươi nói nghe nhẹ nhàng nhỉ?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.