Chương trước
Chương sau
“Hóa ra là vậy!”
Trong cơ thể Mục Long đang ngưng tụ một trận lực lượng cực kỳ tinh thuần, cộng thêm hắn ở đỉnh Huyền Phong Chi Phong đã có lĩnh ngộ, lúc này chính là thời cơ tốt để phá vỡ xiềng xích Tiên Thiên.
Thế là Mục Long dứt khoát quyết đoát, ngưng tụ ý niệm tiến vào trạng thái đạo tâm như ma, ngưng tụ ý niệm thành kiếm, lần nữa phá vỡ hai sợi xiềng xích.
Không bao lâu, lực lượng trong cơ thể bị luyện hóa toàn bộ, dung nhập vào trong nhị phương huyền cung vừa mới mở.
“Bích Cung tầng sáu!”, trong người Mục Long liên tiếp phát ra sáu tiếng nổ vang.
“Ta nhớ mấy ngày trước hắn chẳng qua mới chỉ là Huyền Cung tầng một, vậy mà giờ lại là Huyền Cung tầng sáu, tốc độ tu luyện đáng sợ thật!”, có người trong đám đệ tử ngoại môn kinh hãi hô lên.
Những người khác cũng đã nghe thấy, lũ lượt chấn động, tốc độ cỡ này quả thực không phải người thường có thể đuổi kịp.
“Tên tiểu tử này lại đột phá rồi sao? Hơn nữa còn liên tiếp đột phá hai tầng!”, Tượng Vương tỏ ra vui mừng, ông ta nhớ Mục Long vừa mới đột phá trong Tụ Linh tháp cách đây một ngày mà thôi.
Có điều, đối với bản thân Mục Long mà nói, trong cơ thể hắn còn xảy ra chuyện còn quái dị hơn so với việc tu vi đột phá này.
Sau khi dung hợp huyết mạch Thao Thiết, trong người hắn liền sản sinh ra một khỏa phệ chủng, cùng với việc không ngừng hấp thu lực lượng, phệ chủng này cũng đang không ngừng to lớn.
Nhưng hiện tại, phệ chủng lại đột nhiên thay đổi rất nhiều, hơn nữa bên ngoài đã bị rạn nứt, trong đó bao quanh một thứ tròn trịa, việc này khiến Mục Long cực kỳ kinh ngạc.
“Ta đã dung hợp huyết mạch Thao Thiết không sai, nhưng cũng không đến mức trong người ta sinh ra một con Thao Thiết chứ?”, vừa nghĩ đến hung uy của Thao Thiết, Mục Long có chút sợ hãi, thiết nghĩ Thao Thiết có lẽ sẽ không sinh sản hậu duệ thế này đâu nhỉ.
Suy nghĩ mới lạ của Mục Long đã bị Hoan Nhi nghe thấy, nàng ta cười khanh khách không ngừng.
Cuối cùng, thần bí cười nói: “Long ca ca, huynh cứ yên tâm, tộc Thao Thiết cực kỳ hiếm hoi, thông thường phải thai nghén trong trứng đến mấy ngàn năm mới có thể ra đời, có điều thứ này có thể sẽ nở ra một đóa hoa đó, sau này huynh sẽ biết thôi”.
“Một đóa hoa?”
Thấy Hoan Nhi không nói gì thêm nữa, Mục Long lại tự mình nhìn vào trong một lần nữa, thứ tròn trịa màu đen đó trông cũng khá giống một nụ hoa thật.
Có điều, hắn nhất thời không hiểu, cũng không muốn rối rắm thêm nữa.a
Sau đó, Mục Long ra khỏi hồ Bảo Khí Linh Quang, mọi người nhìn về phía ánh mắt cực kỳ cổ quái của hắn, như đề phòng trộm cướp vậy, vẻ mặt tràn ngập sự đề phòng.
Cũng phải, đến linh ngư trong hồ Bảo Khí Linh Quang còn phát điên chui vào trong cơ thể hắn, ngộ nhỡ đến gần Mục Long thì đan dược, bảo vật trên người bọn họ cũng phát điên chạy đi thì làm thế nào?
Tóm lại, bọn họ cảm thấy đề phòng Mục Long không có gì sai.
Toàn thân từ trên xuống dưới Mục Long đều tóat lên vẻ bất thường, là yêu nghiệt không sai không kém!
Mục Long cũng biết mình đã hấp thu rất nhiều linh ngư, vì thế áy náy nói: “Đệ tử không cố ý lừa dối Tượng Vương tiền bối, là đám linh ngư đó quá đỗi nghịch ngợm, cứ muốn chui vào trong người đệ tử, cản cũng cản không được…”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.