Chương trước
Chương sau
Đạo tâm như ma này chỉ có thể gặp mà không thể cầu, không hề liên quan đến tu vi cao hay thấp, nó cho thấy tư chất và nội tâm của một người có mạnh hay không.
Ở sâu trong tháp Tụ Linh, người đàn ông râu quai nón càng xem càng cảm thấy chấn động, mạnh như ông ta, tu hành mấy trăm năm rồi, mặc dù đạo tâm rất mạnh, nhưng so với đạo tâm như ma này lại giống như đom đóm tranh nhau phát sáng với mặt trăng vậy, hoàn toàn không đáng để nhắc tới.
“Hắn… mới mười sáu tuổi, mười sáu tuổi đã có thể làm được đạo tâm như ma, rốt cuộc tư chất của hắn khủng bố đến mức nào? Rốt cuộc hắn đã trải qua cái gì?”
Ông ta căn bản không nghĩ ra, nhưng cũng có chút may mắn, may mà lúc trước không có tùy tiện ra tay trợ giúp Mục Long, nếu không ông ta sẽ trở thành kẻ có tội.
Nhưng mà nếu như ông ta biết, lúc trước ở thành Hàn Giang hắn từng lấy cảnh giới Thoái Phàm lĩnh ngộ tiến vào cảnh giới huyền diệu thiên nhân hợp nhất, trồng sen trong hư không thì sẽ có suy nghĩ thế nào?
Trong lúc vô hình, ông ta càng quan sát Mục Long cẩn thận hơn, sợ bỏ lỡ bất kỳ chi tiết nào.
Đạo tâm như ma, tạo hóa cỡ này là một loại mê hoặc trí mạng với tất cả tu sĩ, nhưng loại trạng thái này quá huyền diệu, chỉ có thể hiểu ý chứ không thể nói bằng lời.
Trong tháp Yêu Thần, Hoan Nhi thấy cảnh này, đôi mắt đẹp linh động ngập nước lập tức tràn ngập vẻ khó tin.
“Đạo tâm như ma… hóa ra… mình ngốc thật, Long ca là thể Thiên Yêu, truyền thừa Yêu tộc, trên người có đại số mệnh, bây giờ đạo tâm như ma, ngày sau có thể không sợ tâm ma, đây mới là Long ca”.
“Quá tốt rồi…”, Hoan Nhi lau khô nước mắt, trên gương mặt xinh đẹp đáng yêu hiện ra nụ cười mừng rỡ, xuất phát từ đáy lòng.
Cùng lúc đó, những ý niệm yếu ớt tán loạn trong lòng Mục Long đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Bọn chúng đều hóa thành ngọn lửa màu đen cháy hừng hực, mạnh hơn lúc trước không biết gấp bao nhiêu lần, trong nháy mắt đã ngưng tụ thành một thanh kiếm lớn, tỏa ra khí tức cực kỳ kinh khủng, đủ để khiến người ta phải chấn động.
Một giây sau, ý niệm hóa thánh thanh kiếm lửa màu đen, chém mạnh xuống gông xiềng kia.
“Răng rắc, răng rắc…”
Gông xiền Tiên Thiên vốn dĩ không thể phá vỡ, nhưng khi bị thanh kiếm lửa màu đen chém xuống lại phát ra từng âm thanh vỡ tan, phía trên gông xiềng lập tức tràn đầy vết nứt.
“Uỳnh!”
Chỉ trong chốc lát, gông xiềng kia đã hóa thành vô số mảnh vỡ, hoàn toàn tiêu tán thành vô hình.
Nhưng tất cả những thứ này vẫn không đủ để kết thúc, bởi vì sức mạnh của thanh kiếm lửa màu đen này vẫn rất mạnh.
Sau khi có đạo tâm như ma, có thể nói ý niệm của Mục Long vô cùng mênh mông, sau khi chém đứt gông xiềng thứ ba, khí thế hắn cực kỳ mạnh mẽ, trực tiếp cảm ứng được gông xiềng thứ tư, lại vung kiếm lần nữa muốn chém đứt nó.
“Ầm, ầm!”
Lại có hai tiếng nổ mạnh truyền ra từ trong cơ thể Mục Long.
Cơ thể của hắn dường như có cánh cửa nào đó đã được mở ra, khí thế cả người lại sinh ra biến hóa lần nữa, khí tức kia mang đến cho người ta cảm giác mạnh hơn lúc trước không ít.
Giờ phút này, trong cơ thể của hắn có bốn vòng xoáy màu vàng, trong đó có hai vòng xoáy vô cùng nồng đậm, hai cái còn lại mặc dù có chút ảm đạm, nhưng cũng dần dần thành hình, đồng thời tản ra sức mạnh dao động kinh khủng.
Linh khí trong mật thất giống như phát điên, không ngừng phun trào trong cơ thể Mục Long.
Giây phút đó cơ thể hắn đã bị màu đen nhánh ăn mòn, nhanh chóng vận chuyển, phát ra từng sức mạnh cắn nuốt.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.