Chương trước
Chương sau
Lúc này, Mục Long đã tẩu hỏa nhập ma, không nghe được bất kỳ âm thanh nào, trong lòng của hắn chỉ có một giọng nói, đó chính là đột phá, âm thanh này để hắn trầm luân, kéo hắn sa đọa, không thể cứu rỗi được…
“Mẫu thân, Vân tiên tử, Đan sư tỷ… Ta, sẽ không làm mọi người phải thất vọng…”
“Mẹ nó chứ đồ gông xiềng kia… Phá cho ông đây!”
Ánh sáng trong mắt Mục Long đã bị ngọn lửa màu đen nuốt hết, dưới ngọn lửa hừng hực, trong miệng hắn phát ra một tiếng gầm thét thê lương mà bi tráng.
Cùng lúc đó, huyết mạch dung hợp hai loại Yêu Thần của hắn, huyết mạch Hỗn Thế Ma Viên và Thao Thiết lúc này cũng như bị thiêu đốt, từng đợt khí tức cực kỳ kinh khủng tuôn ra từ trong cơ thể Mục Long.
Chiến ý Ma Viên, chiến trời chiến đất, đương nhiên cũng có thể chiến thắng nội tâm của mình; Thao Thiết cắn nuốt mặt trăng mặt trời càn khôn, ngay cả bản thân cũng dám cắn nuốt, có thể nói là vô cùng hung ác, hai loại huyết mạch tồn tại vì nghịch thiên.
Lần đột phá này chính là một trận chiến không có khói lửa, kẻ địch của Mục Long chính là nội tâm của hắn, hắn lấy chấp niệm của mình để sử dụng hai huyết mạch nghịch thiên đến mức lớn nhất, chỉ vì chiến thắng bản thân, chém đứt gông xiềng không thể phá vỡ kia.
“Không… Đây không phải tẩu hỏa nhập ma, đây là… Đạo tâm như ma!”, người đàn ông râu quai nón nhìn chằm chằm Mục Long, giọng nói gần như run rẩy, cảm xúc trong mắt ông ta đã hoàn toàn bị rung động thay thế, hai mắt cứ như muốn lồi ra.
Đạo tâm như ma, thay vì nói là một loại trạng thái, không bằng nói là một loại cảnh giới, chỉ là cảnh giới này cũng không phải là cảnh giới tu vi, mà là trình độ đạo tâm kiên định.
Tu đạo trước tu tâm, nhưng nếu không có một đạo tâm kiên định thì cho dù ngươi có thiên phú trác tuyệt như thế nào, chung quy cũng chỉ thoảng qua như mây khói, qua đi trong chớp mắt thôi.
Đạo tu hành vô cùng gian nan nguy hiểm, ngoại trừ kẻ địch bên ngoài thì còn có tâm ma của bản thân, đây là kiếp nạn chắc chắn phải có trong tu hành, hơn nữa cảnh giới càng cao, thời gian tu hành càng lâu, tâm ma sinh ra sẽ càng thêm kinh khủng.
Từ xưa đến nay, không biết có bao nhiêu cao thủ mạnh mẽ thần uy cái thế, lại gặp phải đại kiếp tâm ma, kết quả là tu vi cả người hóa thành tro, hoàn toàn tan đi trong trời đất, không còn tồn tại.
Bởi vậy đám đệ tử của các tông môn sẽ thường xuyên đi vào thế tục, hành tẩu thế gian, đây là “luyện tâm hồng trần”.
Chỉ có một đạo tâm vững như đá, quyết chí thề không dời mới có thể chiến thắng tất cả trắc trở, tu pháp bất lão, leo lên đạo trường sinh.
Giờ phút này đạo tâm của Mục Long đã ở trạng thái nhập ma, có thể nói là vô cùng hiếm có trên thế gian.
Lấy một cách so sánh thì tâm ma giống như lửa, mà đạo tâm của người bình thường giống như đá, phải không ngừng chịu đựng ngọn lửa tâm ma nung khô, dần dần sẽ càng thêm kiên cố, nếu không chịu được thì sẽ bị nung thành tro.
Mà đạo tâm như ma lại giống như kết tinh của ngọn lửa tâm ma, giống như cá không sợ nước, chim không sợ độ cao, vốn được sinh ra từ bên trong tâm ma thì sao phải sợ tâm ma?
Mặc cho ma hỏa của ngươi như biển, ta vẫn có thể thản nhiên mỉm cười.
Một tu sĩ không sợ tâm ma, đây là khái niệm gì? Có nghĩa là hắn không cần cố gắng rèn luyện đạo tâm, chỉ cần cố gắng tùy ý đột phá mà không cần lo lắng tâm cảnh không đủ dẫn đến việc tẩu hỏa nhập ma, bị tâm ma xâm lấn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.