Chương trước
Chương sau
Năm đó, cường giả của tứ đại tông môn cùng nhau công phá bí cảnh viễn cổ nhưng chỉ lấy được mỗi một viên.
Nhiều năm qua, vì vấn đề quyền sở hữu Cửu Khiếu Hóa Long Đan này mà bốn tông tranh luận gay gắt.
Trong cuộc tuyển chọn được tổ chức tại thành Hàn Giang năm nay, con rồng Hàn Giang là con bài mấu chốt quyết định sự tồn vong của tông môn nên mới phải lấy viên đan dược này ra làm phần thưởng cho quán quân cuộc tuyển chọn như một cách quyết định tông môn nào là chủ sở hữu của nó.
Bây giờ Mục Long đoạt giải nhất, đương nhiên Cửu Khiếu Hóa Long Đan rơi vào túi Tiêu Dao Thần Tông.
“Phải vậy chứ, hiện giờ Lâm Cảnh Thiên là đệ tử Pháp Vương, còn là con rồng Hàn Giang của Tiêu Dao Thần Tông ta, chỉ có trao cho thiên kiêu sử dụng thì đan dược thế này mới không bị lãng phí”.
“Không sai, Pháp Vương thật sáng suốt”.
“Lâm Cảnh Thiên vốn là Thanh Mộc Linh thể, thiên phú dị bẩm, hôm nay nhận được Cửu Khiếu Hóa Long Đan thì như hổ thêm cánh rồi!
“Ta cũng đồng ý!”

Nhất thời, trong Tiêu Dao Thiên Điện rôm rả những lời tâng bốc Lâm Cảnh Thiên, ngay cả những người bình thường hay xung đột ý kiến với Pháp Vương cũng im lặng không nói gì, xem như ngầm thừa nhận.
“Ta không đồng ý!”
Giữa khung cảnh gió chiều nào theo chiều ấy, một giọng nói đột ngột cất lên trong đại điện.
Mọi người nhìn theo hướng âm thanh phát ra, cuối cùng dừng lại tại một người.
Người này chính là Triệu Linh Đan!
“Pháp Vương muốn nhận Lâm Cảnh Thiên làm đệ tử là chuyện riêng của Pháp Vương, còn Cửu Khiếu Hóa Long Đan này là thứ Mục Long phải đánh bại thiên kiêu của ba tông, đánh đổi tính mạng mới giành được”.
“Huống gì Cửu Khiếu Hóa Long Đan còn là phần thưởng cho giải nhất trong buổi tuyển chọn thành Hàn Giang năm nay, người đủ tư cách sở hữu vật này chỉ có quán quân, nay đệ tử muốn hỏi đại trưởng lão thứ hạng của Lâm Cảnh Thiên là bao nhiêu ạ?”
Triệu Linh Đan lúc này rất khác thường ngày, nàng ta đứng trước mặt Mục Long, đôi mắt sâu thẳm, thái độ rất kiên quyết.
“Láo xược! Triệu Linh Đan, tuy cô là con gái chưởng giáo nhưng đây là chuyện trọng đại của tông môn, ở đây toàn những người cấp bậc cao, đâu tới phiên cô nói chuyện?”
Pháp Vương Nguyên Vô Thiên đang vô cùng vui mừng bỗng nghe Triệu Linh Đan nói vậy, biểu cảm ông ta lập tức thay đổi, trách móc nàng ta dữ dội.
Triệu Linh Đan không hề sợ hãi, đáp: “Sao, Pháp Vương không muốn trả lời câu hỏi này ư? Vậy thì để ta nói cho chư vị biết, trong cuộc tuyển chọn, Lâm Cảnh Thiên dừng chân ở tốp tám, không lọt nổi tốp bốn, và người đánh bại y chính là Mục Long”.
“Pháp Vương luôn miệng nói đây là chuyện trọng đại của tông môn, đã là chuyện trọng đại thì vì sao không chờ mẫu thân ta xuất quan mà ở đây tự ý quyết định?”
“Ngông cuồng!”
Lời lẽ của Triệu Linh Đan không khác gì đổ dầu vào lửa, Pháp Vương nghe vậy đã tức càng tức hơn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.