Edit: Lan
Beta: Chan
*********
Lâm Vãn cười rồi lắc đầu: “Con không mệt, con không sao đâu.”
“Nhưng nếu con mệt thêm lần nữa, dì cũng không biết phải ăn nói với bố mẹ con thế nào.” Liễu Tố Tố cố gắng thuyết phục cô.
“Hay là…dì Tố Tố dẫn con đi ăn kem que nha?”
“Chỉ cần...kem que?” Liễu Tố Tố có hơi bất ngờ hỏi lại, nàng không nghĩ yêu cầu của cô lại đơn giản đến vậy.
“Ăn kem sẽ không sao nữa.” Lâm Vãn gật đầu khẳng định.
Ngày sau đó, Liễu Tố Tố còn chưa kịp phản ứng thì Lâm Vãn đã cầm đồ trên tay, một thân nhỏ nhắn mà chạy xuống lầu.
Liễu Tố Tố cười bất lực, đứa trẻ này xem ra còn cứng đầu hơn nàng tưởng.
Công việc chuyển nhà còn phải tiếp tục, việc chuyển từ tầng cao nhất xuống tầng thấp nhất vốn là một điều không mấy dễ dàng, hơn nữa còn vào mùa hè nên ai cũng một thân mồ hôi nhễ nhại, quần áo ướt đẫm.
Phải mất hơn một giờ đồng hồ mọi thứ mới được vận chuyển hết lên xe tải. Để bày tỏ lòng biết ơn, Liễu Tố Tố đã chạy qua căn tin gần đó để mua một ít kem que cho tài xế và Lâm Vãn.
Lâm Vãn cầm được que kem, cô liền xé giấy gói ra rồi cho vào miệng. Đây là loại kem que lâu đời nhất được làm từ nước đường, và đó chính là tuổi thơ của Lâm Vãn. Cô đã ăn liên tiếp ba cây kem, cảm giác nóng bức cũng dần giảm bớt.
Đến khi cả hai ổn định ngồi ở ghế sau, xe mới chậm rãi lăn bánh mà đưa bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-tham-nong-nhiet/1161292/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.