Edit: Lan
Beta: Gùa nhỏ
*************
Lần thứ hai có thể nghe lại được âm thanh của nàng, là điều mà Lâm Vãn không dám tưởng tượng trong nhiều năm liền.
Thế nhưng hiện tại, nàng còn sống đang đứng trước mặt, Lâm Vãn không thể khống chế được cảm xúc, vừa khóc vừa cười.
Liễu Tố Tố có chút luống cuống, nắm lấy bàn tay nhỏ của cô không biết nên đi hướng nào, bèn hỏi lại: "Bạn nhỏ, có thể nói cho cô biết nhà em ở hướng nào không?"
Lâm Vãn hít một hơi thật sâu rồi nhanh chóng điều chỉnh lại cảm xúc, nếu ông trời đã cho cô cơ hội sống lại lần nữa, cô sẽ nắm chặt lấy nó.
"Em ở phố Tuyền Khấu." Lâm Vãn dùng âm thanh nhỏ bé nức nở nói.
"Phố Tuyền Khấu à..." Liễu Tố Tố nghe xong liền có chút giật mình: "Như vậy là còn rất xa, như vậy đi, em theo cô đi lấy xe, rồi cô đưa em về."
Lâm Vãn không nghĩ ngợi gì ngay lập tức gật gật đầu.
Nhìn bộ dạng ngây ngô đáng yêu của cô, Liễu Tố Tố liền bật cười, cố ý hỏi: "Em tin tưởng cô sao, không sợ cô là người xấu à?"
Lâm Vãn cười lắc đầu, trong lòng âm thầm nói, cô mới không phải người xấu, cô là người tốt nhất trên đời.
"Xe của cô đậu ở phía trước, không xa đâu." Liễu Tố Tố vừa đi vừa nói chuyện với cô.
Cứ như vậy, Lâm Vãn bị nàng kéo tay, ngoan ngoãn đi theo nàng, ngẩng đầu lên nhìn, làn gió đêm nhẹ nhàng thổi qua mái tóc của nàng, khuôn mặt xinh đẹp như vậy, vẫn y như trong trí nhớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-tham-nong-nhiet/1161274/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.