Mạc Nhược Nhi từng suy nghĩ, nếu cuộc đời cô không có anh, không yêu anh, không sa vào sai lầm này thì rốt cuộc nó có rẽ sang một hướng mới không? Mười năm yêu anh. Từ năm mười hai tuổi, Mục An Thâm luôn là bạn cạnh bên cô, không phải chỉ là cô nghĩ vậy. Thật sự, trong lòng anh, cô không biết mình đứng thứ mấy, một trăm, hay là không có thứ hạng mà chỉ đơn giản là người qua đường.
Mục An Thâm và Ôn Noãn Nguyệt cùng Mạc Nhược Nhi cùng lớn lên trong cô nhi viện, đều thiếu thốn tình cảm, đều chịu thiệt thòi. Hai người họ sắp đính hôn cô chỉ có thể cố nén nổi đau chúc phúc cho họ. Còn nhớ lúc nhỏ, anh luôn che chở, bảo bọc cho cô ấy, trái tim cũng dành cho cô gái đó. Còn cô, chỉ đơn giản là người bạn của Ôn Noãn Nguyệt, chỉ vì thế cô mới có cơ hội tiếp xúc với anh. Chẳng biết từ lúc nào, anh bắt đầu đi vào tim cô, đã biết trước kết quả, nhưng mà, bản thân cô vẫn là không muốn từ bỏ.
Trong lúc Ôn Noãn Nguyệt dọn dẹp đã phát hiện ra quyển nhật ký của Nhược Nhi. Cô quá sốc khi biết Nhược Nhi cũng thích chồng cô. Không kịp giải thích cô chỉ có thể nhìn thấy Noãn Nguyệt khóc và bỏ chạy đi. Đây là lần đầu tiên An Thâm gọi cho cô thì ra Noãn Nguyệt đã bị tai nạn giờ đây trở thành người thực vật. Trong lòng hiện lên cảm giác tội lỗi cô phải làm sao để bù đắp lỗi lầm này đây.