Diệp Lê:…?
Thầy giáo thở dài ra hiệu cho mấy thầy cô tiết chế lại rồi hỏi Diệp Lê:
- Sao chuyện em được cách vào đại học H không báo báo cho thầy biết?
Diệp Lê lớ ngớ cũng hiểu ra chuyện, nhưng cậu không vội trả lời câu hỏi của thầy, đa số thầy cô ở đây đều có tâm lý nếu học sinh của mình được tuyển thẳng vào đại học đó là chuyện vô cùng trọng đại, không chỉ thanh danh của trường mà nó còn làm tăng uy tín tên tuổi của thầy cô:
- Em không có thời gian để nói. Với lại thầy cũng biết là em sẽ không chắc chắn tuyển 100% mà.
- Cái thằng ngốc này.
Ông cố gắng hít một hơi lớn để không hét ra tiếng, chung quy Diệp Lê là một học sinh ông thấy kỳ lạ nhất trong mấy năm ông dạy học ở đây, chỉ nghĩ đến 2 tên nhóc ở đại học H thôi là đầu ông lại đau:
- Tuy không phải là 100% nhưng chắc chắn cơ hội của em sẽ cao hơn những bạn kia rất nhiều lần. Em xem đi, những học sinh có điểm số cách em cả ngàn cây số nhưng giờ họ vẫn phải học hành chăm chỉ để có tấm vé vào đại học. Còn em, tuy là khoa thể thao nhưng nó cũng là đại học trọng điểm, em phải biết trân trọng nó.
Diệp Lê nghe ông ca cẩm cũng riết không bỏ lời vào tai, mấy chuyện này cậu nghe mẹ và bạn bè nói cả ngàn lần rồi, nhưng đến giờ cậu vẫn chần chờ:
- Em sẽ suy nghĩ ạ.
Nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-tham-hoc-ba-khong-he-de/3589045/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.