Diệp Lê cảm thấy rất hoang mang, dù sao cậu đang tuổi ăn tuổi lớn, việc nhạy cảm liên quan đến sinh lý là chuyện rất dễ hiểu, hơn nữa cậu không phải là người quá quan trọng hóa vấn đề này. Nhưng việc để bản thân có phản ứng với một tên biến thái là chuyện khác, điều đó đồng nghĩa với việc chẳng phải cậu cũng là biến thái luôn sao?
Diệp Lê ảo não mang tâm trạng như mất hồn đi học, mặc kệ Tư tư đang cố hỏi chuyện gì:
- Mày không nói thì làm sao tao giúp được mày? Nói đi, có chuyện gì?. ngôn tình hay
Diệp Lê tất nhiên sẽ không kể, thằng ngốc Tư Tư nổi tiếng nhiều chuyện, nói tối nghĩa sẽ làm cho nó suy nghĩ tầm bậy tầm bạ rồi đem đi kể cho tụi Xuân Tề nghe, lúc đó muốn giải thích cũng không xong. Đang mệt, Tư Tư vừa ăn vừa nói, tiếng bánh mì lạo xạo trong miệng cậu ta khiến cậu không hiểu nó nói nói gì, chỉ muốn lúc này mở miệng nó ra nhét nguyên cái bánh vào miệng nó:
- Ăn xong rồi hẵng nói được không? Giờ tao toàn nghe tiếng nhai của mày thôi, thằng khỉ!
Tư Tư không hề để tâm, tiếp tục ăn bánh mì, nhưng cậu ta không nói chuyện nữa, uống xong ngụm nước mới nói lại:
- Hồi nãy, anh hội trưởng gì gì đó tới tìm mày, tao kêu mày ngủ bên trong, gọi mãi không dậy được nên ảnh đi rồi.
Diệp Lê nhấc bên mày, tên lì lợm đó, cậu đã cố tránh gặp hắn ta vì phiền phức, chẳng qua chỉ giúp đỡ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-tham-hoc-ba-khong-he-de/3539276/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.