Ể!!! Sao lại đột ngột vậy ạ? Con khoong đi đâu, đâu có thân thiết gì!
Mẹ Diệp nhấc một bên mày tỏ vẻ không hài lòng:
- Con nói gì mà lạ vậy? Sao lại không thân thiết? Khi hai đứa còn ở đây thì bám lấy nhau suốt chứ còn gì.
Diệp Lê bĩu môi, đó là do anh ta bám lấy em trai rồi nhân cơ hội bắt nạt cậu, bởi vì chính anh ta cũng biết ở đâu có Chí Minh thì ở đó cậu luôn xuất hiện. Diệp Lê bất mãn ngã người ở ghế sô pha:
- Nói chung là con không đi đâu, anh ta cũng đâu có nói con đi đón anh ta cơ chứ!
- Ơ hay, cái thằng nhóc này! Không lẽ con quên rồi sao? Chính con lúc ở sân bay tiễn Chí Quang đã nói sẽ là người đầu tiên nó gặp khi trở về. Mẹ còn nhớ đây, chẳng lẽ con nói cho vui miệng thôi hả?
Diệp Lê đang nhắm mắt, chợt bừng tỉnh:
- Con hứa hồi nào?
- Lúc Chí Quang lên máy bay, hai đứa thậm thà thậm thụt không nỡ tách nhau ra, rồi sau đó con nói lớn hứa hẹn chứ còn gì nữa.
Dm, hình như là có chuyện đó, cậu còn nhớ mang mang tên đó đã nói gì làm cho cậu sợ rồi bắt cậu hứa lớn như vậy, giờ mà không đi đón, ai biết tên điên đó sẽ làm gì:
- Mấy tiếng nữa anh ấy sẽ hạ cánh ạ?
Mẹ Diệp nhìn đồng hồ:
- Ừm, khoảng 2 tiếng nữa, mẹ Chí đã nói là sẽ đưa con đi cùng. Nhanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-tham-hoc-ba-khong-he-de/3393432/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.