Hôm sau, điểm thi chính thức được công bố, Diệp Lê có hơi lo lắng một chút nên đã nhờ Tư Tư xem hộ mình. Nhưng chỉ cần ngồi ở trong lớp là cậu đã đoán ra được ai là người đứng đầu của toàn khối, chỉ cần xem bàn trên là đủ hiểu:
- Oa, lớp trưởng cậu lại đứng đầu nữa rồi kìa!
- Quá lợi hại, chỉ thêm 2 điểm nữa thôi là trọn điểm, cậu có phải là người không hả!!!
…
Chí Minh thì hay rồi, đừng nghĩ tại sao cậu ta lại xuất sắc như vậy, thử hỏi đi, anh trai thuộc top 1% cả nước, bố là luật sư trưởng của một công ty luật nổi tiếng nhất thành phố, thưt hỏi xem cậu ta không thông minh thì làm sao được. Rõ ràng là cả hai cùng nhau lớn lên, luôn luôn cùng trường nhưng tại sao lại chênh lệch lớn như vậy. Trong khi Chí Minh không quan tâm mình đứng đầu hay không thì cậu lại lo lắng mình không vào nổi hạng 150. Thấy Tư Tư đi lâu chưa về, Diệp Lê có chút sốt ruột, hơi run run chân, một lúc sau thì thấy cậu ta hớt hả chạy vào, miệng nói văng đầy nước bọt vào Diệp Lê:
- Diệp Lê mày biết không? Mày đứng 148 đồng hạng với 6 đứa còn lại đó! Tao không tin nên phải nhờ Ngô Bảo xem lại cho mày mấy lần
Diệp Lê sau chút bực bội vì nước bọt của Tư Tư thì ngẩng ngơ, không tin hỏi lại Tư Tư lần nữa:
- Mày nói thật không?
Tư Tư gật đầu như giã tỏi:
- Xạo mày làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-tham-hoc-ba-khong-he-de/3393431/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.