Thầy thể dục lớp Diệu Lê bị khiêu khích, tức đến mức không phản bác được. Nghĩ lại lớp kia ngoài Chí Minh cả học tập lẫn thể thao đều xuất sắc thì còn có một 1 kiện tướng thể thao cá biệt Diệp Lê, đã thế số lượng nam sinh còn nhiều hơn lớp mình. Nhưng đã là đàn ông ai lại chịu đựng được nỗi nhục này, thầy thể dục lớp Diệu Lê liền mạnh miệng khiêu khích:
- Cũng không hẳn, lớp tôi tụi nó chơi cũng đủ mới liền rảnh rỗi qua bình phẩm lớp thầy.
- Woa!! Vậy sao!? Muốn đấu với lớp tôi không? Dù gì cũng còn hơn 60 phút mới hết tiết. Hai lớp chúng ta sao không chơi một trận. Thầy thấy sao?
Thầy thể dục lớp Diệu Lê:… Ếch chết tại miệng. Trong đầu thầy lúc này chỉ nghĩ, tất cả đều là do thầy thể dục lớp Diệp Lê, nếu không phải cả hai lúc nào cũng trùng tiết dạy, thầy ấy kiếm cớ cà khịa thầy thì đã không mạnh mồm như vậy rồi. Thầy thể dục lớp Diệu Lê biết hoạ từ miệng mà ra, từ chối thù chẳng khác gì lấy đá tự đập chân mình, mà nhận lời thì thua không còn nước mà nhìn mặt:
- Có lẽ không được, lớp thầy tỷ lệ nam cao hơn lớp tôi, hơn nữa mấy em chủ chốt hôm nay xin nghỉ. Tiếc quá, không tôi cũng muốn đấu với thầy một trận ra trò.
- Haha, không sao không sao, chúng ta chơi trận 5x5. Lớp thầy dư sức đủ, nếu thầy ngại thì tôi cho thầy mượn học sinh lớp tôi, thầy thấy như thế nào.
Khinh người quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-tham-hoc-ba-khong-he-de/3393422/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.