Đừng nói Diệp Lê, ngay cả Tư Tư cũng thấy bất ngờ, cả hai đều nhìn lại Xuân Tề:
- Tao không ngờ mày lại đào hoa như vậy.
Xuân Tề nhăn một bên mày:
- Bọn bây còn bất ngờ nhiều.
Ngô Bảo vẫn còn ăn giải thích:
- Tụi mày không biết thôi, cậu ta rất được để ý đó, tao chứng kiến biết bao lần rồi nè. Chỉ tội con gái người ta, nhìn vẻ ngoài quân tử của tên này mà lầm tưởng.
Xuân Tề đánh mạnh vào lưng Ngô Bảo một cái làm cậu ta suýt sặc:
- Nói hươu nói vượn, ăn xong rồi hãy nói.
Diệp Lê cười cười:
- Tiếc thật, cậu ấy xinh như vậy, mày kén chọn quá rồi đó.
- Mày cũng hơn kém gì tao, mấy năm trời cũng là Chí Minh đó thôi.
Diệp Lê lần nữa bị đánh vào chỗ yếu, giận dỗi nói:
- Chí Minh khác, tao với cậu ấy là bạn từ nhỏ.
Xuân Tề cười bên miệng “Ồ” một tiếng, như không như có làm Diệp Lê tức hơn. Tư Tư mặc kệ bọn nó chỉ nói:
- Nhóm mình cũng hay, ngoài Xuân Tề được chú ý ra, cả ba đứa mình chả có một mống nào.
Ngô Bảo:… Tổn thương ghê!
Diệp Lê:… Cũng tổn thương!
Tư Tư tiếp tục nói:
- Tao với Ngô Bảo thì không biết, còn mày Diệp Lê, nhìn mày cũng khá, tính không nổi xấu, ngoài Chí Minh ra, mày thật chẳng để ý ai sao?
- Không có, không ai để ý cũng chả để ý ai.
Diệp Lê nói thật,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-tham-hoc-ba-khong-he-de/3393421/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.