Diệp Lê không sợ trời, không sợ đất, chỉ sợ mỗi mẹ mình. Vừa về tới nhà là cậu phải rón rén đi nhẹ lên phòng, nhìn giờ này thì có lẽ mẹ đã biết chuyện rồi, cậu không muốn mạo hiểm đâu. Vừa đi vừa mò thì:
- Lê, con làm gì mà đi như trộm vậy?
Diệp Lê bị phát hiện, đứng người run rẩy trả lời:
- Chào mẹ, con lên phòng đây.
- Đứng lại, mẹ cho phép con đi chưa?
Diệp Lê biết mình ch*t chắc rồi, đành nhờ cứu viện là bố:
- Con đừng nghĩ bố sẽ cứu con.
Mẹ Diệp lạnh giọng cảnh cáo. Diệp Lê hết đường lui, đành khẩn cầu tha thứ:
- Mẹ, con biết lỗi rồi mà. Tại cậu ta chọc tới con trước.
Mẹ Diệp chỉ chờ lúc này mà bùng nổ, khiến ba Diệp vừa đi ra mà sợ khiếp cả vía:
- Con còn biết lỗi nữa à? Con có biết là mẹ mất mặt biết bao nhiêu trước thầy giáo của con không? Đây là lần thứ bao nhiêu rồi?
Diệp Lê bị chất vấn đến mức không dám nói một lời. Mẹ Diệp tiếp tục:
- Mẹ quyết định rồi, từ nay con không được phép đi học võ nữa. Học nhiều hư thân thôi.
Diệp Lê nghe xong liền phản kháng:
- Mẹ, con không muốn. Chuyện con học võ không liên quan gì tới việc bị phạt hay đánh nhau. Là cậu ta bắt nạt Tư Tư trước.
- Con còn dám nói...
Ba Diệp thấy tình hình không ổn, mạnh dạn vô ôm lấy bà xã:
- Thôi mà em, con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-tham-hoc-ba-khong-he-de/3393409/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.