Tụi ồn ào đi rồi, Diệp Lê thở phào:
- Tôi định về nhà, hai chúng ta đi chung đi.
Chí Minh nhăn mày, không nói gì mà bước đi. Diệp Lê đoán được vui vẻ đi sau:
- Cậu đừng hiểu lầm, tôi không nói dối đâu. Là do tụi thua tôi trong đại hội mà không phục nên trả thù.
Chí Minh không quay đầu, Diệp Lê chỉ nhìn được mái tóc đang bay bay của cậu ta:
- Tôi đã nói với cậu, mọi chuyện của cậu không liên quan đến tôi. Việc tôi yêu cầu là cậu đừng gây chuyện mà gây ảnh hưởng.
Diệp Lê cứ đi:
- Tôi biết, tôi sẽ không để ai biết quan hệ chúng ta đâu. Bọn Tư Tư rất kín tiếng cậu yên tâm.
Chí Minh chợt quay người lại, làm Diệp Lê đi sau suýt đụng mũi cậu ta:
- Tôi với cậu có quan hệ sao?
- Chúng ta là bạn bè mà.
Chí Minh nhìn xuống Diệp Lê:
- Tôi nghĩ mình đã nói rõ, từ trước tới nay tôi chưa bao giờ nghĩ chúng ta có quan hệ huống gì là bạn bè. Việc tôi còn dặn dò cậu là vì mẹ cậu nhờ tôi. Chỉ đơn giản như vậy thôi. Vì vậy, tốt nhất là cách xa tôi một chút.
Diệp Lê sững sờ khi Chí Minh nói một tràng dài như vậy. Đã thế là một câu phân chia khoảng cách với mình. Điều đó làm cho Diệp Lê bất động giây lát rồi sau đó lúng túng không biết nói gì:
- Ừm, ờ... Tôi biết rồi. Nhưng bây giờ, chúng ta vẫn đi chung được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-tham-hoc-ba-khong-he-de/3393404/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.