Giờ tan học, Diệp Lê cùng Tư Tư là về cuối cùng, cả hai cùng đợi cả trường về hết mới chạy ra khỏi lớp:
- Cậu đi đâu đó.
Diệp Lê giật mình như bị bắt trộm, lúng túng nhìn người trước mặt:
- Tôi đi ăn với Tư Tư, cậu đợi tôi sao?
Chí Minh như nghe cái gì đó ghê tởm:
- Cậu ảo tưởng à? Tôi đi chấm bài giúp thầy.
Diệp Lê cười:
- Tôi biết rồi, cậu về trước đi.
Chí Minh lúc đi còn không quên nhắc:
- Cậu đừng có gây sự rồi làm phiền tôi.
- Yên tâm.
Tư Tư là người chứng kiến tất cả mọi chuyện, Chí Minh vừa đi là cậu ta dậm chân bực tức:
- Đồ hai mặt, trước mọi người thì tươi cười vui vẻ, còn trước mặt mày cậu ta đúng là đồ @###.
- Cấm mày mắn cậu ấy.
Tư Tư nghe vậy càng nổi đoá hơn:
- Mày lúc nào cũng thế, lúc nào liên quan tới Chí Minh là cũng vẻ mặt mềm yếu, còn đâu ý chí để đấu với bọn kia nữa.
Diệp Lê đá cậu ta một cái:
- Đi, nói bọn chuyển chỗ, không để Chí Minh thấy.
Tư Tư phồng má méo quan tâm, ai thèm. Đi ra trước cổng, chưa đợi lâu thì bọn kia đã tới, cầm đầu là một tên đầu vàng, nhìn mặt quen quen:
- Tao tưởng mày sợ rồi trốn nữa chứ?
Bị tên kia thách, Lê Diệp vẫn bình tĩnh:
- Mày là gì mà để tao sợ.
Tên kia giọng sỗ sàng tức giận:
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-tham-hoc-ba-khong-he-de/3393403/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.