A Dịu là con mèo vằn bị cụt tai, Diệp Lê trước giờ chưa thấy con mèo nào xấu như nó. Mà thật sự nó xấu thật, nhưng điều đó cũng không ảnh hưởng đến việc nó là hoàng thượng ở cái võ đường này. Diệp Lê và Châu Châu rất cưng chiều nó:
- Nào Dịu Dịu, nhìn qua đây này.
Diệp Lê căn máy ảnh, không ngừng ra hiệu cho A Dịu. Nhưng A Dịu nào quan tâm, nó thích nằm phơi nắng thôi. Diệp Lê hết cách, cũng bắt chước theo nó mà phơi nắng:
- Giờ này chắc tiệc chúc mừng cũng xong rồi.
Diệp Lê nhìn những tấm ảnh mình chụp:
- Thế *** nào mà cậu ấy lại ở trong này nhỉ?
Bức ảnh Chí Minh từ trên cao cúi xuống nhìn cậu, vẻ mặt không đổi:
- Đúng là đẹp trai có khác, ghét nhưng vẫn ăn ảnh chán.
Diệp Lê nhìn nó rất lâu, đây không biết là tấm ảnh bao nhiêu mà cậu chụp Chí Minh. Có lẽ, trời đã định người luôn lấy đi những thứ đầu tiên của Diệp Lê là Chí Minh, ngay cả tình cảm cũng thế:
- Haizzz, làm sao đây A Dịu nhỉ?
Không biết ngủ lúc nào, mà thức dậy thì trời cũng đã chớm chớm rồi:
- Diệp ngủ lâu quá, em gọi không dậy được.
Nhìn cô bé với cặp mắt to chình ình trước mặt, Diệp Lê tỉnh cả ngủ:
- Anh ngủ bao lâu rồi?
- Trò ngủ cả mấy tiếng, ăn tối ở đây luôn không?
Lão Lý dọn cơm ra, bày thêm đồ ăn trẻ em và cho mèo, Diệp Lê nghĩ mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-tham-hoc-ba-khong-he-de/3393401/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.